Nhìn về phía gió
linh ứng điều gì chẳng rõ
tôi nhìn về phía gió
những dấu hỏi treo ngang đường chân trời
lung linh. nắng
lung lay. nắng
khô dần
biển & những câu thơ - lâu lắm rồi
những con tàu nhớ tiếng buồm xưa & những câu thơ - lâu lắm rồi
bãi cát dài đêm trăng no mắt em... & những câu thơ - lâu lắm rồi
con còng gió giật mình
hốt hoảng trốn mình hang lạ
đầu sóng ngàn đời xưa
đầu sóng ngàn đời nay
đầu sóng ngàn đời sau
trắng lóa
tháng ba
tôi ngồi với Lâm*
tôi ngồi với Diên*
tôi ngồi với trái tim con tàu 628
tôi ngồi nghe tiếng đất liền tiếng biển
họ kể:
đêm là tàu. cũng bình thường thôi anh. trước biển. nhiều khi ta
bất lực mù lòa
vợ là đêm trăng xa
ngày là tàu. cũng bình thường thôi anh...
mẹ cha quê nhà là ngày gần gió bão...
cũng bình thường thôi anh
cũng bình thường thôi anh
thấm tháp gì đâu giữa lòng sâu biển nén chịu trăm điều
…
giữa trùng khơi, con tàu là con ngươi của sự thật
giữa trùng khơi, con tàu như một ký tự nhỏ nhoi
giữa ngàn trang sách
...
628
hai ba bốn năm sáu bảy chủ nhật
981
hai ba bốn năm sáu bảy chủ nhật
những con số cũng bình thường, và
dễ đọc
như mười ba lần căng da đỏ bầm vết xước
cắn răng ngậm biển vào trong
...
cũng bình thường thôi anh
cũng bình thường thôi anh
chúng tôi cười...
cửa sổ. nắng
long lanh.
biển tháng ba linh ứng một điều gì chẳng rõ
tôi tiễn linh hồn mình về với biển
gió khơi ùa vào
mùi xanh xanh.
----------------
* Lâm & Diên là thuyền trưởng và Chính trị viên của tàu kiểm ngư 628. Bài thơ này lấy cảm hứng sau khi trò chuyện về vụ dàn khoan 981.
Thư viết giùm con
ba ơi
con chưa biết gì nhiều
về tình yêu
về cuộc sống
càng chưa biết gì về hạnh phúc hay sự khổ đau
sau tiếng trống tan trường
thẫn thờ con giữa phố
trước mắt con, thành phố đầy ắp tiếng cười
vui sướng của con là điểm 9, điểm 10
và được đi giữa hai người
- tay này níu giữ bàn tay ba
- tay này trong lòng tay mẹ
hạnh phúc của con và cả bài học chiều nay của con được chở che
bạn của con như thế, và
chúng thường hỏi con sao ba Ngọc chẳng đón Ngọc bao giờ
…
ba ơi
trước cổng trường con có một bức tranh to
họa gì đó - về hạnh phúc gia đình
khuya nhớ ba giật mình
tiếng mưa trên mái
khóc
bức tranh nhòe trong giấc mưa
ba mẹ ơi!
thế hạnh phúc của ba mẹ là gì?
- con thấy không
trên bầu trời
đám mây kia…
là tích tụ bao ngày những hạt nước li ti gọi là hơi nước
như hơi nước bốc lên từ nồi cơm điện nhà mình
những đám mây như mái nhà kia
là góp nhặt những hạt nước li ti từ bao ngày ấm áp
rồi vỡ thành mưa khi lạnh lẽo tràn qua
…
hạnh phúc của ba
hạnh phúc của ba…
là nói được với con đôi điều như thế
- ấm áp thì mỗi ngày tích tụ
- băng lạnh thì dễ vỡ tan
con cũng thích mưa.
nhưng con sợ giữa bầu trời những mái nhà sắp vỡ!
ba ơi
chiều nay lại tan trường
con sau cùng, một mình vẫy tay bè bạn
ba - suốt ngày mong manh biên giới
con - chiều nào cũng trống một bàn tay
không khoe điểm 9 điểm 10
lặng câm bài học mới
lủi thủi.
phố đông.
mắt con nhòa nắng
ba ơi…
(TCSH434/04-2025)
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI