ĐINH THỊ NHƯ THÚY
Những đứa trẻ
Tác phẩm "Bé Na" của HS Vũ Duy Tâm
Những đứa trẻ chưa đủ sức tự bơi trên vụng biển
Thuyền thúng thì tròn
Mái chèo thì nặng
Sóng nước cứ bủa vây
Không thể chết
Những đứa trẻ cần những con cá lùng binh
Cho đêm rằm tháng tám
Những đứa trẻ cần reo cười
Mỗi sớm mai mắt cá ngời lân tinh bờ cát
Trên ngọn sóng kiêu hãnh
Những người đàn ông đã quên nhìn xuống
Những người đàn bà bị cuốn đi
Không làm sao dừng lại
Bơi hoài không đến được dãy núi Răng Cưa
Không thể chết
Không vì sợ chết
Mà sợ không ai có thể sống thay mình
Những đứa trẻ cần được may áo mới
Những đứa trẻ cần tự biết ra khơi
Những người đàn bà
dẫu thật tâm hay giả trá
thì những người đàn ông cũng đã bỏ họ mà đi
mang giấc mơ lấp đầy khoảng rỗng
những người đàn bà vòng tay ôm núi
Răng Cưa
cắt cứa
nát
mặt người
Răng Cưa cắt cứa
giọng biển vỡ khàn
thứ tư tháng chín mùa tang
ngày rắn độc
lưỡi u mê riết róng
rủa nguyền
biển bấy giờ là biển trắng đêm
đêm ào ạt với ngàn con sóng mặn
biển bây giờ nín lặng
những người đàn bà không mang mặt nạ
thở
theo dòng hải lưu ấm
chảy đầm đìa tóc
ơ này
những gì xuẩn ngốc
có tìm được biển bao dung?
mang giấc mơ trở về ngày bãi ngược
những người đàn bà
đốt cháy thân xác mình
mùi da thịt khét thơm rần rần trong gió loạn
cháy hết có là tàn?
ơ này
cháy hết
có là tàn tro bay lên?
Những thanh tẩy
hãy thắp đèn lên hãy đốt nhang lên
hãy gọi ánh sáng về
không cho phép khoảng trống nào còn bóng tối
những cánh cửa sẽ mở suốt đêm nay
những cây nhang cháy đỏ sẽ cắm dày trên cát
ngả ba ngả tư ngả mê
ngả về ngả tạm
mọi ngóc ngách đường làng
mọi bãi dài bờ sóng
tháng cô hồn biển động
không cá ngừ cá nục khơi xa
khúc cầu hồn nỉ non bằng tiếng biển
người thua đã thua người mất đã mất người già đã già
người đã buồn hơn đau đớn hơn
người cần được thong dong yên nghỉ
hãy thắp đèn lên hãy đốt nhang lên
hãy ném vào đêm muối mặn
ném vào ngày gạo trắng
ném vào sóng hoa tươi
hãy thanh tẩy ngôi nhà bằng ba chén nước sạch
biển linh thiêng
cầu cho đừng ai đơm điều dựng chuyện
đừng giấc đêm không trọn giấc ngày nhập nhoạng
cầu cho những vong hồn đừng lang thang hoài trên đồi dứa dại
đừng lẩn khuất kể hoài câu chuyện về cái chết
cầu cho nguôi những buồn bã tang thương
cầu cho trời yên cầu cho bể lặng
...
đã nghe những bao dung trùng trùng
trong ngọn gió nam mùa săn cá nục
thổi từ dãy núi Răng Cưa
có người đàn bà ra đứng đầu con sóng
im lặng cùng đêm mai táng một lời nguyền
(SH308/10-14)
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
VI THUỲ LINH
TRẦN MẠNH HẢO
Phạm Thị Phương Thảo - Trần Hữu Dũng - Bạch Diệp - Ng.H. Dao Trì - Nguyễn Đạt - Nguyễn Duy Từ - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Loan - Phạm Trường Thi
NGUYỄN THỊ HỒNG NGÁT
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
ĐÀM THÙY DƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Nguyên Quân - Đông Hà - Tiến Thảo - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Ngã Lễ - Cao Quảng Văn - Vĩnh Nguyên - Triệu Từ Truyền - Từ Hoài Tấn - Trịnh Bửu Hoài - Phạm Bá Thịnh - Ngàn Thương - Vũ Trọng Quang - Đức Sơn - Lương Viết Khiêm - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Đình Hải - P.N.Thường Đoan - Hoàng Xuân Thảo
Hoàng Thúy - Hào Thiện Chân - Phương Uy - Trần Huy Minh Phương - Phan Duy - Vũ Thiên Kiều - Châu Thu Hà - Trần Thị Bích Huyền
TRẦN THỊ HUÊ
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
MIÊN ĐỨC THẮNG
Nguyễn Văn Vũ - Hường Thanh - Lê Trinh - Sơn Trần - Nguyễn Thị Nam - Trần Kiêm Thêm - Phùng Hiệu - Trần Thị Bảo Thư
Phạm Tấn Hầu - Trần Thị Tường Vy - Hồ Đăng Thanh Ngọc
Nguyễn Hoa - Lê Văn Ngăn - Y Phương - Thế Dũng
Phạm Văn Nuôi - Phan Trung Thành - Nguyễn Lãm Thắng - Tiến Thảo - Công Nam - Trần Xuân An - Nguyễn Công Thắng - Hà Văn Sĩ
Có lẽ, ngay từ những tác phẩm đầu tiên, tác giả đã đặt vấn đề tìm kiếm câu trả lời muôn thuở: “Văn chương là gì?” Ở đây, Phan Hoàng Phương mượn ý của Trần Dần, Phùng Quán để nói về mình trong nỗ lực đó (bài Đi trong mưa gió).
HỒ MINH TÂM
HOÀNG THỤY ANH