Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đức Bá - Trần Đình Ngôn - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Điểm - Lê Viết Xuân - Nguyễn Văn Song
Tác phẩm "Nắng lụa vàng" (Acrylic, 130cm x 110cm, 2024) của họa sỹ Lê Bá Cang
HUỲNH THÚY KIỀU
Gởi người về bên bến gió
Người về bến gió ngày xưa
Mà sao day dứt như vừa hôm qua?
Cơn mơ chực khóc
vỡ òa
Mây giăng bến gió
Nhạt nhòa mưa bay
Hỏi người phiêu bạt tháng ngày
Ươm bao vốc nhớ vun dày miền thương?
Hoa sưa kịp rắc vàng đường
Ai về bến gió mùi hương còn đầy…
Cạn nguồn con sóng lắt lay
Hai bàn tay ấm hao gầy hơn không?
Ru chiều… bến gió mênh mông
Đò xưa lỡ nhịp bềnh bồng trôi xuôi
Vớt câu thơ cũ
ngậm ngùi
Hỡi người bến gió chơi vơi nỗi gì?
Cầm mùa dắt nhớ thiên di…
NGUYỄN ĐỨC BÁ
Có những hạt mây
Có những hạt mây
trôi qua miền sóng vỗ
qua bầu trời mênh mang gió hát
rót đầy chiếc ly mùa hạ vàng
treo trên sợi nắng tuổi thơ bay
Có những hạt mây
nghiêng xuống dòng sông
nỗi nhớ chơi vơi chùm xoan tím rụng
bóng con đò ru giấc mơ hoang
Có những hạt mây trôi qua miền trăng vỡ
lạc vào đôi mắt em
bâng khuâng giọt tơ lòng đêm khát đợi
uống chén mộng say
trên cánh đồng ký ức
Có những hạt mây thao thức phía chân trời
tím biếc một dòng thơ
chạm phía phai phôi
khâu vết rách thời gian trăn trở…
TRẦN ĐÌNH NGÔN
Ngày trở về
Ngày trở về
qua con ngõ ngày xưa
bình minh đánh thức khu vườn
tiếng chim ca vang trong nắng sớm
tấm áo bạc màu ký ức
những vệt tóc bay bay lưng trời
Đôi nạng gỗ in trên lối xóm
tròn như những nốt trăng Trường Sơn
ngời sáng lung linh
những đêm hành quân băng rừng
Người lính trở về
men theo con đường làng cất cao tiếng hát
bài ca cũ
bi bô thời chân sáo
trên cánh đồng rạ rơm
thơm hương mùa lúa mới
Ngày ấy
mắt em buồn
mái tóc thề
những giấc mơ khuya nồng nàn
đêm thao thức
một vầng trăng mười bảy
Mùa xuân còn trước cửa
những lá me xanh
những cánh bướm rập rờn
và đôi mắt lặng im giữa vườn hoa hé nở
Mặt trời đã hừng lên...
TỪ NGUYÊN TĨNH
Màu thời gian
Chiếc ấm màu da lươn
Pha trà
Tân Cương
Một mình khó uống
Buổi sáng
Tinh khôi
Đã bao lần định bỏ
Lại nhớ hoài vị chát
Uống vào gặp được đất
Có cả hương cây
Sao lại
Tiếng thở dài?
Chắc nhớ chuyện thuở xưa
Chạy bộ ra Quan Nội
Chạy vội ra Yên Vực
Quán gần cầu Hàm Rồng
Mua một vài điếu thuốc
Kèm gói chè ba hào
Pha đặc uống
Bụng sôi cồn cào
Thơ văn đâu chẳng thấy
Tiếng máy bay ào ào
Vội ra hầm trú ẩn
Xem bom bỏ nơi đâu
Thoắt năm sáu chục năm trời
Giờ không sao ngon giấc
Dậy pha trà thổn thức
Ấm đất
Màu khói bom
Ngồi một mình
Tiếng thở dài bất chợt
Tiếc phai màu
Thời gian
LÊ ĐIỂM
Mắc cạn giữa vàng sưa
Nữ Oa đội đá vá trời
còn tôi ngược dốc
tìm tôi một thời
thanh xuân như chiếc lá rơi
vèo
đuôi mắt nhớ cứ vời vợi đêm
mây thu ngơ ngác bên thềm
buồn tôi kết tủa giữa miền hoang liêu
những huyền ảo
những hắt hiu
rơi vu vơ
chạm
phiêu diêu trở mùa
gieo long lanh dát vàng sưa
Hương Trà thay áo như vừa biếc xanh
ký ức đêm
dạt bờ anh
hoàng hôn đắm bến trong ngần thanh xuân
tơ lòng vướng tiếng cười giòn
một tôi
mắc cạn giữa vàng hoa sưa
LÊ VIẾT XUÂN
Sương chiều
Giữa chiều cứ ngỡ sớm mai
Se se gió lạnh thấm vai trên đường
Nắng vàng bất chợt trắng sương
Bức tranh trời họa, tỏa hương mát lành
Thoảng như xa, thoáng lại gần
Tiếng reo con trẻ trong ngần, lạ chưa
Râm ran khúc nhạc giao mùa
Bản tình ca mới, ai vừa vút lên…
Lưng chừng phố núi gặp em
Mơ màng bên tấm vải dèng mềm sương...
NGUYỄN VĂN SONG
Trầu không của mẹ
Trầu không leo ngọn lên tường
Dệt xanh một khoảng yêu thương vườn nhà
Hằng ngày dáng mẹ vào ra
Dõi theo nắng đượm lá già vàng tươi
Trầu xanh thơm bén hơi người
Mỗi lần thấy mẹ lá cười gió reo
Một bầy chim sẻ ùa theo
Làm rơi muôn giọt sương treo trong ngần
Chõng tre thanh thản góc sân
Mẹ têm trầu đón bạn gần bạn xa
Hương trầu đằm vị quê nhà
Ấm như lòng mẹ ủ qua tháng ngày
Cuối năm sương muối phủ dầy
Mẹ ngồi nhìn khoảng sân đầy lá rơi
Mẹ thương trầu lắm trầu ơi
Xin đừng buốt xót khoảng trời tái tê
Đi xa còn một chốn quê
Chiều nay gió bấc con về nhà xưa
Lá trầu chợt rụng như mưa
Vườn không bóng mẹ nhà thừa bóng con.
(TCSH424/06-2024)
TRẦN MẠNH HẢO
Phạm Thị Phương Thảo - Trần Hữu Dũng - Bạch Diệp - Ng.H. Dao Trì - Nguyễn Đạt - Nguyễn Duy Từ - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Loan - Phạm Trường Thi
NGUYỄN THỊ HỒNG NGÁT
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
ĐÀM THÙY DƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Nguyên Quân - Đông Hà - Tiến Thảo - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Ngã Lễ - Cao Quảng Văn - Vĩnh Nguyên - Triệu Từ Truyền - Từ Hoài Tấn - Trịnh Bửu Hoài - Phạm Bá Thịnh - Ngàn Thương - Vũ Trọng Quang - Đức Sơn - Lương Viết Khiêm - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Đình Hải - P.N.Thường Đoan - Hoàng Xuân Thảo
Hoàng Thúy - Hào Thiện Chân - Phương Uy - Trần Huy Minh Phương - Phan Duy - Vũ Thiên Kiều - Châu Thu Hà - Trần Thị Bích Huyền
TRẦN THỊ HUÊ
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
MIÊN ĐỨC THẮNG
Nguyễn Văn Vũ - Hường Thanh - Lê Trinh - Sơn Trần - Nguyễn Thị Nam - Trần Kiêm Thêm - Phùng Hiệu - Trần Thị Bảo Thư
Phạm Tấn Hầu - Trần Thị Tường Vy - Hồ Đăng Thanh Ngọc
Nguyễn Hoa - Lê Văn Ngăn - Y Phương - Thế Dũng
Phạm Văn Nuôi - Phan Trung Thành - Nguyễn Lãm Thắng - Tiến Thảo - Công Nam - Trần Xuân An - Nguyễn Công Thắng - Hà Văn Sĩ
Có lẽ, ngay từ những tác phẩm đầu tiên, tác giả đã đặt vấn đề tìm kiếm câu trả lời muôn thuở: “Văn chương là gì?” Ở đây, Phan Hoàng Phương mượn ý của Trần Dần, Phùng Quán để nói về mình trong nỗ lực đó (bài Đi trong mưa gió).
HỒ MINH TÂM
HOÀNG THỤY ANH
NGUYỄN THÁNH NGÃ
Nguyễn Đức Tùng - Nguyễn Tân Dân - Huyền Thư - Đông Hương - Nguyễn Bội Nhiên