"Trăng lạnh" - còn một chút tôi của Lê Ngã Lễ

10:40 28/08/2008
NGUYỄN THIỀN NGHIHai chữ "Trăng lạnh" trắng trên nền bìa màu lam do tác giả tự trình bày bềnh bồng một chút tôi bằng những bài thơ tự sự của mình.

Là một nhà giáo gắn bó đời mình suốt 35 năm trong sự nghiệp trồng người vì thế nhà thơ muốn đạt thành công lớn trong nghề nhưng chưa một lần nhận được sự hài lòng mà chỉ nhận được sự bải hoải đời người:
"Thâm canh trên cánh đồng chữ
Chưa một lần bội thu
Chữ đã phai sắc màu"

Quay lại tìm bóng trong trăng; trăng, rượu và bạn bè hoà nhập vào một. Mượn trăng làm thuyền đi truy gốc của đời, đi vào cõi lạ trong cuộc mộng du, chiêm bao chính trong chiêm bao. Chút tôi của Lê Ngã Lễ chỉ là ngọn gió giỡn trăng, mơ màng giữa cõi thực và ảo:
"Nghe tay nghiêng nón
Múc đầy bóng em"
"Vong ngôn lên hỏi thiền duyên
Thắp lên ngọn gió
Đưa thuyền trăng lay"
Chơi vơi giữa cuộc đời, đôi lúc anh dừng lại để tỉnh, quay quắt tìm lại mình và chợt không nhận ra mình. Cái chút tôi lạ lẫm lại xuất hiện.
"Đứng trước gương soi
Thấy mình lạ lẫm
...
Đứng trước bầu trời
Nhặt cõi mênh mông"

Để "lạ hoá chính mình" trong cuộc sống, nhận thức cái kiếp tầm gửi, tác giả như say như tỉnh. Tỉnh để "lạ với cốc rượu", say để tìm bóng dáng trẻ trung trong sáng tác.
"Để mong vắt kiệt
Thơ xanh với đời"
Bóng dáng trẻ trung ấy cũng có thể là hình ảnh một người con gái bắt gặp rồi gắn vào thơ của mình thật ấm cúng, hạnh phúc. Cái tôi tươi mát của tuổi hồi xuân(?) sống dậy tạo nên chất men say của đời.
"Em từ men rượu bước ra
Ngỡ như trăng với riêng ta
Tự tình"
Trở về với đêm yên tĩnh, ban ngày đối với anh lại là mộng, đêm lại là thực. Những phác hoạ thơ bây giờ mới hiện thực và đầy ắp nỗi nhớ "Để xe nỗi nhớ. Vào bờ mưa đêm". Cái tôi cô đơn lớn dậy để thấy:
"Chút đời chưa với kịp
Đã vuột khỏi tầm tay"
Còn một chút tôi của Lê Ngã Lễ nói về gia đình, bạn bè. Cuộc rong chơi đã chắp nối cho anh đôi cánh rộng để nhập vào thơ. Cùng bạn bè có lúc anh ngỡ:
"Phiêu diêu uống cạn nụ cười hoàng hôn"
Với con gái, anh lấy lời mẹ ru để chúc phúc:
"Giấc mơ ngủ lịm bên lời mẹ ru"
 Đọc "Trăng lạnh" tập thơ của Lê Ngã Lễ, chúng ta bắt gặp chính anh trong cuộc đời bằng thơ, bằng ngôn ngữ thật, đầy tình và cảm xúc. Đó cũng chính là đặc điểm của thơ anh.
N.T.N
(nguồn: TCSH số 161 - 07 - 2002)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • HỒ THẾ HÀ  

    Nguyễn Vỹ (1912 - 1971) là một tác giả/ hiện tượng văn chương, báo chí và văn hóa ở Việt Nam đầy ấn tượng của thời hiện đại, nhưng trước tiên, ông được biết đến với tư cách một nhà thơ từ thuở Hoài Thanh viết Thi nhân Việt Nam (1942).

  • TÔN THẤT DUNG

    Nghe tin nhà văn, nhà thơ Trần Hữu Lục qua đời, không hiểu sao trong tâm tưởng tôi dường như có ai đọc những câu ca từ trong bài Có một dòng sông đã qua đời của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn!

  • LÊ THỊ ĐỨC HẠNH

    Mộng Sơn là một trong số hiếm hoi những nhà văn nữ xuất hiện từ trước Cách mạng tháng Tám, sau này vẫn tiếp tục bền bỉ đóng góp cho nền văn học mới bằng những tác phẩm vừa phải, khiêm tốn, biểu lộ một tình cảm chân thành, một tấm lòng nhân ái.

     

  • NGUYỄN THANH TRUYỀN

    Ấn tượng của tôi về Nguyên Hào bắt đầu từ một đêm thơ gần 20 năm trước. Lần đầu tiên đọc thơ trước đám đông, dáng vẻ vừa bối rối vừa tự tin, anh diễn giải và đọc bài “Rượu thuốc”: “Ngâm ly rượu trong/ Thành ly rượu đục/ Đắng tan vào lòng/ Ngọt trong lời chúc”.

  • PHẠM XUÂN DŨNG  

    (Đọc tập sách “Bên sông Ô Lâu” của tác giả Phi Tân, Nxb. Lao Động, 2021)

  • PHẠM PHÚ PHONG   

    Nguyên Du là sinh viên khóa 5 (1981 - 1985) khoa Ngữ văn, Trường Đại học Tổng hợp Huế (nay là Đại học Khoa học).

  • PHONG LÊ    

    Thanh Tịnh (12/12/1911 - 17/7/1988), trước hết là một nhà Thơ mới, tác giả tập thơ Hận chiến trường (1936) với hai bài Mòn mỏi Tơ trời với tơ lòng được Hoài Thanh chọn đưa vào Thi nhân Việt Nam cùng với lời bình.

  • LÊ HỒ QUANG   

    Dưới “áp lực” của tiêu đề, khi đọc Thỏa thuận, gần như ngay lập tức, trong óc tôi nảy sinh hàng loạt câu hỏi: Thỏa thuận nói về cái gì?

  • VÕ QUÊ    

    Từ trước đến nay chúng tôi chỉ được đọc và trân quý thơ văn của nhà thơ Lê Quốc Hán qua những bài viết đăng trên các tạp chí, trên mạng thông tin, báo điện tử mà chưa được trực tiếp cầm trên tay một cuốn sách nào của ông.

  • NGUYỄN KHẮC PHÊ    

    (Đọc “Phùng Quán & Tôi” của Xuân Đài, Nxb. Phụ nữ Việt Nam, 2020) 

  • HỒ THẾ HÀ   

    Hồng Nhu xuất phát nghiệp bút của mình bằng văn xuôi. Văn xuôi gắn bó với đời như một duyên mệnh.

  • YẾN THANH  

    Rất nhiều nhà văn thành danh hiện nay, sau những thành công trên trường văn trận bút, đột nhiên họ làm bạn đọc bất ngờ bằng cách chuyển hướng sang viết cho thiếu nhi, như trường hợp của Nguyễn Lãm Thắng, Nguyễn Đình Tú, Phong Điệp, Dương Thụy, Nguyễn Thế Hoàng Linh, Đỗ Bích Thúy…

  • ĐỖ THU THỦY  

    1.
    Trường ca Ngang qua bình minh là ấn phẩm thứ ba của nhà thơ Lữ Mai, sau hai tập tản văn và ký sự: Nơi đầu sóng, Mắt trùng khơi viết về đề tài biển đảo.

  • NGƯỜI THỰC HIỆN:

    Lê Thị Mây là một cô gái cực kỳ ít nói. Nhà thơ chi thích lặng lẽ nhìn, lặng lẽ nghe, lặng lẽ suy ngẫm... Và nếu như phải nói gì trước đám đông thì đó là một "cực hình" - Kể cả đọc thơ mình - Mây vẫn như vậy.

  • NGUYỄN PHƯỚC HẢI TRUNG     

    Tây Tiến là bài thơ tiêu biểu nhất của nhà thơ Quang Dũng (1921 - 1988).

  • LÊ NGUYỄN LƯU

    Trong nền văn học đời Đường, thơ ca có một vị trí đặc biệt, trội hơn cả phú đời Hán, từ đời Tống, khúc đời Minh...

     

  • NGUYỄN KHẮC PHÊ  

    (Đọc “Miền quê thơ ấu” - Hồi ký của Thanh Tùng, Nxb. Thuận Hóa, 2020) 

  • VÕ QUÊ   

    Cố đô Huế - Dấu ấn thời gian” là công trình nghiên cứu thứ ba của nhà nghiên cứu văn hóa Hồ Vĩnh do Nhà xuất bản Đại học Huế cấp giấy phép, tiếp theo 2 ấn bản “Dấu tích văn hóa thời Nguyễn” (in năm 1996 và 2 lần tái bản có bổ sung năm 1998, 2000); “Giữ hồn cho Huế” (2006).

  • PHONG LÊ

    Anh "nhà quê" "chơi trèo" thành phố, với những thất bại và bi kịch khó tránh của nó. Mối quan hệ so le, bất bình đẳng giữa nông thôn và thành thị...