PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Yếm Đào
Minh họa: Nhím
Em
Nõn nường
Yếm đào chẽ ba
Ôm trọn tình yêu
Một vòng tròn kín cổ
Dẫu ngàn xưa và bây giờ vẫn thế
Yếm đào em rạo rực thắt lưng xanh
Nhẫn nại em
Cổ kiêu ba ngấn
Cần cù em
Thấp thoáng lưng ong
Đầy đặn em thao thức một khuôn rằm
Mắt lá dăm lúng liếng
Lúa đồng thơm em làm vỡ mảnh trăng…
Ngàn xưa em
Mắt phượng mày ngài
Đàn bà cong cong nét trời cho
Phảng phất bóng Chúa Liễu hay Đông Hồ tranh cổ
Những ý niệm tình tứ hay trang nghiêm
Theo em lặn lội thân cò
Vất vả nuôi con và chờ chồng biền biệt...
Dệt nên trang sử vàng bất diệt
Còn ghi dấu những đôi bàn chân thon
Em bước vào lịch sử Việt Nam
Vẫn cổ kiêu ba ngấn vẹn tròn
Kìa Yếm Đào
Thu vàng trong hoa cúc
Em ngồn ngộn với hội nhập mê say
Yếm Đào hiện đại còn trễ tràng vẻ phồn thực hôm nay
Áo tứ thân gọi về lời ca chèo náo nức
Kìa má hồng môi thắm
Nước non Em
tung tẩy gánh
từng ngày.
(SH312/02-15)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN