VI THUỲ LINH
Ảnh mang tính minh họa - Viator.com, Giverny.org
ViLi Ở Giverny(*)
Ga Saint Lazare rùng mình về năm 1883
Chuyến hỏa xa hú còi, ống khói quyện sương sớm
Monet bước đến, cùng cặp vẽ
Nào ViLi, ta cùng đến Giverny!
Không chọn Paris xa hoa diễm lệ, góc phố nào cũng ươm tình
Claude Monet đi thêm 80km, tạo lập thế giới riêng mình
Ngôi làng nhỏ vài trăm người, không biết trước hơn trăm năm sau thành nơi cả thế giới ngưỡng mộ, khách năm châu tìm đến
Không đông đúc, ô hợp nào dám át sự yên tĩnh và hương thơm vườn Monet
Một địa đàng không mùa, hương quyến rũ nén tỏa mọi miền hay từ bản nguyên đất mẹ
Nào ai muốn nhìn đồng hồ, mải thiết bị hiện đại
Toàn bộ giác quan xúc cảm dồn lại
Căng đồng tử, mở hết cỡ khứu giác
Não lắng từ gốc thính giác
Xúc giác bỗng dịu dàng
Vị giác muốn lưỡi hoàn toàn yên lặng
Những chiếc lưỡi không cần nói năng, ẩm thực trần tục
Tất cả được thanh tẩy bằng chuyển hóa nhạy cảm diệu kỳ
Chân không chạm đất
Monet dắt ViLi thẳng từng căn phòng, cửa sổ kính mở to
Gian bếp đồ đồng sáng loáng
Phòng khách là gallery, salon nghệ thuật
Bức tường tranh Nhật Bản trông ra cây cầu Nhật màu lá cây
Mặt ao tràn thủy sinh, rợp hoa súng tím
Đồng hành dịch giả Phan Huy Đường tóc trắng
Nàng Tím ngợp giữa thảm hoa Lavande trong sắc chủ đạo chuỗi kiệt tác của Monet, đỉnh điểm sức tưởng tượng về thiên đàng ngừng trước cảnh vườn
Đâu cần dịch thứ tiếng nào trước ngôn ngữ thiên nhiên
Ta được khiết thanh và thơ dại, quên mùa, quên thời
Sẽ thừa, nếu bật bản nhạc nào nơi này
Ai ghé thăm hay ở lại đây vài hôm hay gửi lại tâm hồn trọn kiếp
cũng khó cắt nghĩa, so sánh thiên nhiên đẹp hơn tranh
Hay nhờ tranh Monet mà ta thấy khu vườn đẹp thế?
Không phải vườn hoa đẹp nhất Trái đất này, nhưng chắc đây thuộc hàng danh tiếng nhất
Màu thiên nhiên diệu kỳ hay màu từ tay họa sĩ
Hàng nghìn, vạn họa sĩ đã và sẽ đến đây, chỉ một Monet
ViLi đứng bên Monet, cầm, nắm tay Monet và muốn lạc mãi nơi này từ năm 2007.
10 năm chưa trở lại, vết chân còn đọng mãi
Mười ngàn cây số hằng kêu gọi tiếng chim, sắc hương, cảnh tượng, khiến tôi đã đắm mê
Sinh ngữ không muốn buông lời, không còn thở than, ồn ã, cãi vã, giao tranh
Hãy nhân lên khu vườn Monet, tinh thần Monet!
Yêu và chơi tận tình với bạn thiên nhiên
Con người sẽ nhận lại bao quà tặng vô giá cho cả con cháu mình,
đâu chỉ thụ hưởng tức thì,
mà là sức sinh sôi về tâm hồn truyền gen phả hệ
Tôi trồng mấy chậu hoa nhỏ từ balcon, bằng hình dung nhân bản một phần trăm phân tử Monet
Thiên nhiên là tranh, tranh làm cho thiên nhiên bất tử
Vòng vòng xoáy, đường miết hòa sắc của những tuyệt tác Ấn tượng nhắc loài người tìm lại thiên nhiên, sự sống của mình
Triệu triệu phiên bản tác phẩm thành tranh, in sách, áo, ô, bưu thiếp, đĩa… đủ phát tán mật mã Monet
Câu thần chú ở cảnh giới nảy nở đất đai ở hành tinh này ngày một giảm độ phì nhiêu, và những mảnh đất hồn người đang tăng cằn cỗi
Năm 2017, các nhà ga khắp Paris vẫn đề phòng khủng bố nghiêm ngặt
Ga Saint Lazare nhắc Monet cảnh giác, đừng đi bộ
Monet phân thân khắp nơi, vẫn ở đây vẽ lại nhà ga cổ
Nhiều số phận cần có bến để biết điểm xuất phát, tìm chính mình trong tự nhiên dào dạt
Không ngừng trở lại chính là đi tới
ViLi muốn lạc mãi ở Paris, Giverny…
.................................
(*) Giverny: Nghĩa trang nhà thờ Giverny là nơi chôn cất danh họa Claude Monet, người sáng lập trường phái hội họa Ấn tượng.
(TCSH337/03-2017)
Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện
Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội
Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê
Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề
Ba bông hoa mang đêm phi qua vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông
Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội
Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.
Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép
Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong