ViLi Ở Giverny(*)

09:23 17/03/2017


VI THUỲ LINH

Ảnh mang tính minh họa - Viator.com, Giverny.org

ViLi Ở Giverny(*)

Ga Saint Lazare rùng mình về năm 1883
Chuyến hỏa xa hú còi, ống khói quyện sương sớm
Monet bước đến, cùng cặp vẽ

Nào ViLi, ta cùng đến Giverny!
Không chọn Paris xa hoa diễm lệ, góc phố nào cũng ươm tình
Claude Monet đi thêm 80km, tạo lập thế giới riêng mình
Ngôi làng nhỏ vài trăm người, không biết trước hơn trăm năm sau thành nơi cả thế giới ngưỡng mộ, khách năm châu tìm đến
Không đông đúc, ô hợp nào dám át sự yên tĩnh và hương thơm vườn Monet
Một địa đàng không mùa, hương quyến rũ nén tỏa mọi miền hay từ bản nguyên đất mẹ
Nào ai muốn nhìn đồng hồ, mải thiết bị hiện đại
Toàn bộ giác quan xúc cảm dồn lại
Căng đồng tử, mở hết cỡ khứu giác
Não lắng từ gốc thính giác
Xúc giác bỗng dịu dàng
Vị giác muốn lưỡi hoàn toàn yên lặng
Những chiếc lưỡi không cần nói năng, ẩm thực trần tục
Tất cả được thanh tẩy bằng chuyển hóa nhạy cảm diệu kỳ
Chân không chạm đất
Monet dắt ViLi thẳng từng căn phòng, cửa sổ kính mở to
Gian bếp đồ đồng sáng loáng
Phòng khách là gallery, salon nghệ thuật
Bức tường tranh Nhật Bản trông ra cây cầu Nhật màu lá cây
Mặt ao tràn thủy sinh, rợp hoa súng tím
Đồng hành dịch giả Phan Huy Đường tóc trắng
Nàng Tím ngợp giữa thảm hoa Lavande trong sắc chủ đạo chuỗi kiệt tác của Monet, đỉnh điểm sức tưởng tượng về thiên đàng ngừng trước cảnh vườn
Đâu cần dịch thứ tiếng nào trước ngôn ngữ thiên nhiên
Ta được khiết thanh và thơ dại, quên mùa, quên thời
Sẽ thừa, nếu bật bản nhạc nào nơi này
Ai ghé thăm hay ở lại đây vài hôm hay gửi lại tâm hồn trọn kiếp
cũng khó cắt nghĩa, so sánh thiên nhiên đẹp hơn tranh
Hay nhờ tranh Monet mà ta thấy khu vườn đẹp thế?
Không phải vườn hoa đẹp nhất Trái đất này, nhưng chắc đây thuộc hàng danh tiếng nhất
Màu thiên nhiên diệu kỳ hay màu từ tay họa sĩ
Hàng nghìn, vạn họa sĩ đã và sẽ đến đây, chỉ một Monet
ViLi đứng bên Monet, cầm, nắm tay Monet và muốn lạc mãi nơi này từ năm 2007.


10 năm chưa trở lại, vết chân còn đọng mãi
Mười ngàn cây số hằng kêu gọi tiếng chim, sắc hương, cảnh tượng, khiến tôi đã đắm mê
Sinh ngữ không muốn buông lời, không còn thở than, ồn ã, cãi vã, giao tranh
Hãy nhân lên khu vườn Monet, tinh thần Monet!
Yêu và chơi tận tình với bạn thiên nhiên
Con người sẽ nhận lại bao quà tặng vô giá cho cả con cháu mình,
đâu chỉ thụ hưởng tức thì,
                        mà là sức sinh sôi về tâm hồn truyền gen phả hệ
Tôi trồng mấy chậu hoa nhỏ từ balcon, bằng hình dung nhân bản một phần trăm phân tử Monet
Thiên nhiên là tranh, tranh làm cho thiên nhiên bất tử
Vòng vòng xoáy, đường miết hòa sắc của những tuyệt tác Ấn tượng nhắc loài người tìm lại thiên nhiên, sự sống của mình
Triệu triệu phiên bản tác phẩm thành tranh, in sách, áo, ô, bưu thiếp, đĩa… đủ phát tán mật mã Monet
Câu thần chú ở cảnh giới nảy nở đất đai ở hành tinh này ngày một giảm độ phì nhiêu, và những mảnh đất hồn người đang tăng cằn cỗi


Năm 2017, các nhà ga khắp Paris vẫn đề phòng khủng bố nghiêm ngặt
Ga Saint Lazare nhắc Monet cảnh giác, đừng đi bộ
Monet phân thân khắp nơi, vẫn ở đây vẽ lại nhà ga cổ
Nhiều số phận cần có bến để biết điểm xuất phát, tìm chính mình trong tự nhiên dào dạt


Không ngừng trở lại chính là đi tới
ViLi muốn lạc mãi ở Paris, Giverny…



.................................
(*) Giverny: Nghĩa trang nhà thờ Giverny là nơi chôn cất danh họa Claude Monet, người sáng lập trường phái hội họa Ấn tượng.


(TCSH337/03-2017)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương