NGUYỄN THỤY KHA
Ảnh: TL
Những con đường ngòn ngọt vị đường
Tà áo bay dáng em nhè nhẹ
Bao ô vườn hoàng hôn của Huế
Núi Ngự Bình tôi từng căng sợi dây
Bao năm rồi lòng tôi gãy cùng dây
Nỗi vắng cách cũng là cơn bão lớn
Có còn, đôi khi chỉ là mùi cơm hến
Một tinh sương văng vẳng dốc Phú Cam
Huế ra đi, tĩnh mịch choáng vào hồn
Chính vì thế, Huế gần ngay nhịp thở
Tôi có thể giận hờn như giận hờn người thương
Nhưng lẽ nào lại quên mình có
Ôi sông Hương dòng gương mờ sương
Cho tôi bay, đàn chim phía Tràng Tiền
Sao im thế, sao lạnh tờ thành cổ
Lá sen già gửi lại chút hương riêng
Tôi kêu lên. Đêm. Tôi lại gọi thầm
Ai đã như tôi thân thuộc và hờ hững
Ai nhớ như tôi cồn cào và xót đắng
Một con thuyền chầm chậm trôi qua.
(SH24/4-87)
HOÀNG THỊ HIỀN
Lê Tuyết Lan - Đông Hà - Châu Thu Hà - Lê Hưng Tiến
KHÉT
TRẦN VẠN GIÃ
ĐỖ THƯỢNG THẾ
NGUYÊN NHƯ
NHUNG NHUNG
LÊ QUỐC HÁN
Trần Nam Phong - Ngô Đức Hành - Hoàng Vũ Thuật - Đỗ Thành Đồng
Hiếu Trai - Văn Công Toàn - Đoàn Trọng Hải - Nguyễn Ngọc Hạnh - Trần Thị Tường Vy - Từ Dạ Linh - Trần Thị Huê - Võ Ngột
VĨNH THÔNG
TRẦN HẠ VI
TRƯƠNG NAM CHI
HÀ PHI PHƯỢNG
KHALY CHÀM
TRẦN VĂN THIÊN
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
HỒNG NHU
Hoàng Thị Hiền - Mai Diệp Văn - Bùi Thị Diệu - Vương Huy - My Tiên - Lê Hào - Trần Khoa Văn - Phan Văn Chương - Lữ Hồng
VƯƠNG HỒNG HOAN