ĐÔNG TRIỀU
Trong những trật tự
Trước khi bước vào nơi đây
Là những năm tháng đó mỗi chiếc kim đồng hồ chỉ mặc độc,
ánh nhìn thản nhiên
và một hành lý
Quay cho dòng nước chảy, cho đến ngày mai…,
máu trong tim cũng vậy !
Trong tất cả những trật tự này
Không còn niềm tin nào hơn em sẽ ngồi yên vĩnh cửu
Sẽ kể thêm vài thứ
Những hạt đỗ tây to như mắt con chim phượng hoàng rụng xuống
rào thưa
nó bảo tôi cứ nhặt cho vào đấy
Sức nóng của sự cô đơn không làm nó tan chảy,
chỉ lời nói gió xoay
Em có lần trong lặng im buột miệng nói con người là vậy !
Trong không gian đã hóa thạch nhiều thứ có cả tiếng chim
gắn chi chít tự
bến lòng,
những cánh hồng như gai bủa không trung
Anh đừng hi vọng em là trạm cuối cùng và em cũng đã thấy
phía cuối cùng
Không có chúng ta
Nó thách thức cả những loài đập cánh bay lên thành cuồng phong,
bão táp
Những cảnh báo đã xuất hiện sau lưng sự im lặng vĩnh cửu đó
Nơi kim đồng hồ đã choàng lên áo khoác, gùi thêm hành lý...
Sự dịch chuyển bây giờ như những tiếng nện rúng động mầu nhiệm
Từ dãy hành lang này thường ngày có những con chim ri
ghé qua nhảy nhót
và đến cuối cùng kia
Đã thấy rõ sự sắp xếp tương tác hằng hữu ví như nói con chim ri
vô cớ vừa bay vừa hót vang,
Chiếc bình tự nứt để chiều lòng một con gián bò ra,
và Nátita - em bỗng dưng thèm khóc ?
Buổi chiều tràn qua phía cánh đồng như chiếc khăn hoàng lưu
xoãi dài tẩm độc chất cô đơn
Ở đây, cũng như trên cõi đời này chúng ta sẽ có điều quan tâm
duy nhất!
Điều đó đã xảy đến trong khi khu vườn này không còn bí mật nữa
Nhà ga như vừa qua trận bão tuyết nó vừa lạnh
và trơ mái đổ xuống những toa tàu
Chiếc phi thuyền đã đỗ nhầm trên cây tách không có tiếng kêu cứu,
chỉ có những chiếc mỏ vói lên đón những con sâu mồi
Đàn thiên nga, chú người rơm hay chiếc đồng hồ gồng gánh một thời
đại như đã từng nhắc đến đều xa dần trục chuyển động...
Tất cả họ đã trút xác nơi đây và tìm thấy một chân trời mới
rồi chăng?
Ở phía sau lưng là một chuỗi đổ vỡ
Ở phía trước mặt một cánh cổng đã mở
Em đưa cánh tay phản đối sự im lặng này
Anh có yêu ai khác ngoài em - Nátita ơi!
(SH321/11-15)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ