Một khu triển lãm thuộc địa nhằm ca tụng quá trình chinh phạt của thực dân Pháp, trong đó có nhiều di tích đến từ Việt Nam, hiện đang hoang phế điêu tàn.
Tượng gà trống gáy, và tác giả đứng bên tượng đài "Vinh quang bành trướng thuộc địa"
Từ thời Napoléon đến đầu thế kỷ 20, nước Pháp nổi tiếng là một đế quốc mênh mông thuộc địa, trong đó có Đông Dương và một phần Châu Phi. Đầu thế kỷ 20, kiêu hãnh và tự hào, chính quyền Pháp biến cả khu rừng Vincennes hoang vu rộng lớn ngay ngoại ô phía đông nam thủ đô Paris thành một khu triển lãm thuộc địa nhằm ca ngợi vinh quang chinh phục năm châu của mình.
Năm 1907, Pháp xây ở đây 6 làng tượng trưng cho 6 thuộc địa lớn của Pháp: Đông Dương, Madagascar, Maroc, Sudan, Tunisie, Congo. Triển lãm xây dựng bằng lợi tức thu được từ các thuộc địa. Một số di vật đình, miếu… thực dân Pháp đã bưng nguyên khối từ thuộc địa đem về - giống như cột đá khổng lồ đầu gắn kim tự tháp do hoàng đế Napoléon từng mang từ Ai Cập về đặt giữa Paris tượng trưng cho chiến thắng của đội quân viễn chinh. Triển lãm thuộc địa thu hút nhiều khách du lịch. Năm 1922, Vua Khải Định đã đến thăm nơi đây.
Năm 1945, Việt Nam giành độc lập, kéo theo toàn bộ Đông Dương (Lào, Campuchia). Đau đớn mất thuộc địa rộng lớn với những đồn điền cà phê, cao su, nhân công rẻ mạt mang lại nhiều lợi nhuận béo bở, chính quyền Pháp cố níu kéo thuộc địa mà Pháp đã đổ nhiều công sức. Nước Pháp không thể nghĩ rằng dân “Annamite” (tên Pháp gọi miệt thị người Việt) bé nhỏ, nghèo, với vũ khí thô sơ có thể thắng được đội quân được trang bị hiện đại như tàu chiến, máy bay.
Trận Điện Biên Phủ thực sự là một cú đánh tan hào quang thuộc địa Pháp. Thất trận ở Đông Dương, nước Pháp phải đương đầu với chiến tranh Algérie. Năm 1962, một số nước bắc Phi giành độc lập. Thuộc địa gần như mất hết. Đội quân chiến đấu ở thuộc địa đau đớn quay về Pháp. Niềm vinh quang tột đỉnh bỗng tan biến.
Khu triển lãm thuộc địa bị lãng quên, bỏ hoang. Giờ đây nhiều công trình hiện đại đã xây dựng trên mảnh đất đó. Diện tích triển lãm cũng teo dần như thuộc địa.
Gần đây một số tổ chức đã đứng ra bảo quản khu di tích hoang phế này, lấy tên là Vườn thực vật Nhiệt đới nằm ở khu 45 bis đường Belle - Gabrielle, 94130 Nogent sur Marnes cách Paris 10 cây số, vì trước đây khu này từng dùng để thí nghiệm giống cây trồng thuộc trường Canh Nông. Do kinh phí hạn hẹp, nên hiện nay phần triển lãm chỉ còn hơn hai chục khu hiện vật rêu bám.
Một di tích hoang tàn của thời hoàng kim thuộc địa Pháp với vài tượng đá gãy sứt còn trụ lại được với thời gian và nhà làm theo phong cách các nước thuộc địa bỏ hoang phế.
Ngay lối cửa chính là cánh cổng kiểu Trung Hoa và rẽ bên tay phải là di tích Đông Dương. Những tượng đá hoành tráng đã bị sứt gãy vỡ nằm rải rác. Đặc biệt, tượng Gà trống gô loa- một biểu tượng của nước Pháp đang tự hào đạp chân lên quả địa cầu, tượng trưng cho đội quân bách chiến bách thắng mang đậm màu thời gian bị lãng quên.
Ngôi đình xưa làm theo mô hình đình Nam bộ đã bị cháy, giờ được thay thế bằng ngôi đình mới sơn đỏ. Khu triển lãm này vào cổng miễn phí, nhưng do đường đi không thuận tiện, khách du lịch ít biết, nên càng hoang vắng. Thỉnh thoảng sinh viên học sinh ở gần đó đến để tránh cơn gió nóng Paris, ngồi học nhóm cho yên tĩnh.
Tuy vậy, nước Pháp vẫn có truyền thống tôn trọng di sản. Một số người quan tâm văn hóa đã tìm cách bảo tồn trùng tu các di tích hoang phế này. Trong khu nhà Đông Dương cũ nay nhiều tổ chức thuê làm việc. Một thư viện nhỏ khoảng 100m2 kiêm chức năng bảo tàng, lưu trữ về nguồn gốc triển lãm thuộc địa cùng một số sách và áp phích.
Ông thủ thư phụ trách rất nhiệt tình vui vẻ khi thấy người Việt ghé thăm. Ông từng sống hơn bốn năm ở Quảng Ngãi để nghiên cứu cây mía. Bàn làm việc của ông xung quanh để những chậu cây nhiệt đới và một bức tượng được đội cái nón lá Việt Nam trông rất hấp dẫn.
Ông giới thiệu một bộ sưu tập thuốc bắc mà chính ông cất công mang về từ Việt Nam cho thư viện. Ông giới thiệu dự án sắp tới sẽ làm khu nhà kính trồng cây nhiệt đới thay khu cũ đã đổ nát. Các ngôi nhà di tích đổ nát đều được quây rào sợ nguy hiểm trong khi chờ ngân sách trùng tu.
Hơi nóng hừng hực của trời Paris 29oC gợi nhớ về xứ Đông Dương và châu Phi. Hàng tre trúc che mát gợi nhớ về những mái nhà tranh xưa ở Việt Nam xa xôi cách hàng ngàn cây số. Chiến tranh đã lùi xa. Thời hoàng kim thuộc địa đã tan. Nhiều người Pháp không muốn nhắc lại những kỷ niệm chiến tranh đau đớn và đầy mất mát.
Nhiều người lính Pháp đã mất mạng trong trận chiến Điện Biên Phủ. Thời oanh liệt còn đâu nữa. Nước Pháp muốn quên đi. Nhưng những tấm bia đá tưởng niệm những người Đông Dương, Châu Phi đã hy sinh vì nước Pháp vẫn được lau bóng nhoáng sạch sẽ đặt nghiêm trang giữa ngôi đình Việt đỏ và đỉnh đồng. Vườn thực vật nhiệt đới cũng như tên 200 con đường ở Pháp liên quan đến Việt Nam(*) là một di tích về một thời để quên, một thời để nhớ đối với nước Pháp thuộc địa.
Nguồn: Trần Thu Dung (Paris) - TP
_______
(* ) Xem thêm "Dấu ấn Việt Nam qua tên những con đường ở Pháp" - Trần Thu Dung, NXB Văn hóa Thông tin, Trung tâm Văn hóa ngôn ngữ Đông Tây, 2014.
Điều gì đã khiến cho vở kịch có sức sống trường tồn như vậy?
Isaac Bashevis Singer (14/7/1904 - 24/7/1991) nhà văn Mỹ gốc Do Thái Ba Lan đoạt giải Nobel Văn học năm 1978. Những sáng tác của ông chủ yếu viết bằng tiếng Yiddish (tiếng Đức cổ của người Do Thái).
Tổng thống thứ 44 của Mỹ có phong cách lãnh đạo đặc trưng, thu hút được hàng triệu người ủng hộ và khiến cả những đối thủ của ông cũng phải thán phục.
NGUYỄN QUỐC THẮNG
“Tất cả những gì tôi đã làm được đều là kết quả của sự cô đơn”1
(Kafka)
“Hệ thống ám dụ của Kafka thực hiện chức năng của nó như những ký hiệu vô hạn chất vấn những ký hiệu khác”2
(Roland Barthes)
Paul Doumer là một chính khách người Pháp, sinh năm 1857. Ông làm Toàn quyền Đông Dương từ 1897-1902. Sau ông làm Tổng thống Pháp từ 1931-1932. Ông bị một phần tử quá khích người Nga ám sát năm 1932. Cuốn hồi ký Xứ Đông Dương là cuốn sách viết riêng về giai đoạn ông ở Đông Dương.
TUỆ NGỌC
A. GELMAN(*)
Chúng ta là những người chứng kiến tình trạng lo ngại đang tăng lên của xã hội về khía cạnh đạo đức trong sinh hoạt của đảng ta.
LGT: Tiểu luận “Làm sao văn học khả hữu?” dưới đây là văn bản phê bình văn học đầu tiên của Maurice Blanchot được ra mắt vào năm 1941 trên Nhật báo tranh luận (Journal des débats).
Kể đến Noel năm nay, thế là tôi đã qua trọn 50 mùa Noel ở nước Đức, đất nước có truyền thống Noel lâu đời, nơi thành phố Munich, vốn có tên từ những nhà tu đạo Thiên Chúa “Mönche”, nơi có chợ Giáng sinh gọi là “Christkindelmarkt” truyền thống xa xưa (khoảng 400 năm trước), và cũng từ vùng này, bài thánh ca bất tuyệt “Stille Nacht” cất lên, vang vọng khắp trên địa cầu đã tròn 200 năm.
LÊ VIỄN PHƯƠNG
(Đọc Cuộc đời yêu dấu của Alice Munro, Nguyễn Đức Tùng chuyển ngữ, NXB Trẻ, 2015).
TRẦN HUYỀN SÂM
Vì sao phương Đông đã trở thành chủ đề trung tâm trong tiểu thuyết Pháp đương đại? Đó là nội dung bàn luận trong mùa trao giải văn học năm nay ở Paris.
L.T.S: "Cuộc đời của André Colin" là thể loại sân khấu "lưu động" một sự kết hợp của đối thoại, âm nhạc, đồ họa, trên sân khấu diễn ra đồng thời hình vẽ, tranh liên hoàn, tranh đèn chiếu và phim ảnh 16mm. Từ khi biên soạn (1987) kịch bản đã được diễn một trăm lần ở Paris và các tỉnh khác. Tác giả Anne Quesemand, thạc sĩ văn học cổ điển, là người biên kịch đồng thời là diễn viên cùng với Laurent Berman. Bà còn là tác giả của nhiều phim ngắn.
Châu Âu hẳn nhiên sẽ trở nên dễ bị tổn thương hơn trước các đe dọa và đòn tấn công của bọn khủng bố. Một số chính sách về nhập cư có thể sẽ thay đổi để thích nghi với tình hình mới.
VIỄN PHƯƠNG
Lúc 13 giờ Thụy Điển (tức 18 giờ Việt Nam), ngày 8/10 tại Viện Hàn lâm Khoa học Thụy Điển, tên của nhà văn Svetlana Alexievich đã được xướng lên dành cho giải Nobel văn chương.
Antoine Leiris đã mất đi người vợ Helene dấu yêu của mình trong vụ xả súng ở nhà hát Bataclan, Paris ngày 13/11. Con trai của họ, bé Melvil 17 tháng tuổi giờ đây đã mất đi người mẹ của mình.
MAURICE BLANCHOT
Cuốn sách mà Jean Paulhan vừa dành cho văn chương và ngôn ngữ được đọc với một tâm thế khác thường.
Ngày 1-11-1988, họa sĩ Bửu Chỉ đến Paris. Ngày 30-4-1989, họa sĩ trở về nước. Trong thời gian ở Paris, Bửu Chỉ đã sáng tác nhiều tác phẩm mới và đã có hai cuộc triển lãm tranh thành công tốt đẹp: tại Nhà Việt Nam từ 1-2 đến 5-3-1989 với 21 bức tranh và tại UNESCO với 40 bức từ 3-4 đến 14-4-1989.
QUẾ HƯƠNG
Tôi đến Mỹ 4 tháng, thăm con trai từng là nha sĩ, qua học lại, 41 tuổi mới chính thức vào trường đại học Mỹ, sống lần nửa đời sinh viên ở một đất nước có nền giáo dục hàng đầu thế giới.
NGUYỄN KHOA QUẢ
Đất nước thống nhất, hòa bình lập lại từ năm 1975 đến năm 1979, chưa đầy 4 năm, phía bắc Đặng Tiểu Bình - Trung Quốc đem quân đánh phá. Phía nam Khơ me đỏ Campuchia, bọn Pôn Pốt sang đánh phá các tỉnh Kiên Giang và Tây Ninh... Quân tình nguyện Việt Nam kết hợp với Mặt trận đoàn kết dân tộc Campuchia lật đổ chế độ Pôn Pốt năm 1979, giải phóng nhân dân thoát khỏi chế độ bạo tàn diệt chủng.
LTS: Cách đây chưa lâu, báo Bulledingue (BD) của phong trào sinh viên trong tổ chức Hội Người Việt Nam tại Pháp, có tổ chức phỏng vấn giáo sư Hoàng Xuân Hãn trên hàng loạt vấn đề thuộc lĩnh vực văn hóa, xã hội. Nội dung trả lời của giáo sư có thể giúp độc giả Sông Hương một số dẫn liệu mới hoặc gợi mở những cuộc trao đổi tranh luận bổ ích. Vì vậy, với sự đồng ý của giáo sư Hoàng Xuân Hãn, Sông Hương xin trích giới thiệu nội dung cuộc phỏng vấn này với độc giả.