Trang thơ xuân Ất Mùi 2015

15:39 16/02/2015

Đông Hà - Phạm Trường Thi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Văn Công Hùng - Trần Thị Ngọc Mai - Duy Mong - Xuân Thảo - Hồng Vinh - P.N. Thường Đoan - Hoàng Ngọc Châu - Triệu Nguyên Phong - Ngô Thái Dương

"Tồn sinh" của HS Đặng Mậu Tựu

ĐÔNG HÀ

Mùa xuân kể chuyện trăm năm

Hãy ngồi xuống đây và chào nhau im lặng
Cây mai vàng năm nay trổ muộn
Thôi, ngắm lá trên cành và nghĩ chuyện trăm năm
Bởi khi yêu thương, lá hay hoa cũng đều thành hạnh phúc.


Hãy ngồi xuống đây cầm bàn tay đang lạnh
Nhiều đường gân báo hiệu tuổi đang về
Đường thì dài gánh nặng vẫn trên vai
Mình ngồi lại dựa vào nhau qua quãng.


Sông trước mắt trôi dòng xanh nắng
Kể chuyện đời bao nỗi nhân gian
Anh và em giữa đời lận đận
Mà nụ cười vẫn giữ trên môi.


Thì ngồi lại với thiên đường im lặng
Rót cho thêm một chút hương nồng
Rồi mai sau đường xa gánh nặng
Có nụ mai vàng về muộn kể tiếp chuyện trăm năm.




PHẠM TRƯỜNG THI

Đồng hành với mùa xuân

Tự bao giờ mùa xuân
Lặng lẽ về trước ngõ
Nắng dìu dịu nắng
Gió nhè nhẹ gió
Thoang thoảng hương ngàn hoa.


Mới đấy mà năm đã qua
Mẹ tôi bấm tay bòn thêm tuổi
Con tôi một lần thay áo mới
Mưa nắng bốn mùa in khóe mắt vợ tôi.


Con tàu thời gian lướt về xa xôi
Chỉ đỗ lại ga giao thừa giây lát
Nơi người xuống người lên gặp mặt
Trao lại nhau chiếc ghế bỏ không.


Mùa xuân dắt tôi ra ga người đông
Níu kéo lấn chen nhưng thú vị
Hành trang tôi mang vào thế kỷ
Có bài thơ tình gắng viết vẫn chưa xong.


Nhưng còn đó
Phía trước mênh mông
Trời đất mở vô cùng vô tận
Tôi đồng hành với mùa xuân.




NGUYỄN HOA

Ý nghĩ rời

Mơ ngủ ẩm ướt
Hạt tình mẩy gieo
Mầm hy vọng mượt
Trái Hoà Bình treo...


Xuân rì rào gió reo
Giong khơi biển thắm!


Xuân quánh ngọt

Trời non non
Lộc biêng biếc
Em thơm ngon
Xuân quánh ngọt


Trờn non non...



ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG

Sớm mai xuân

Bừng tỉnh mọi cảm giác
những tơ non nhan sắc thanh tân
Ngày cư trú trong từng cơn gió bấc
ấm lên bằng sương tan…


Mở rộng các ô cửa
đón bước xuân tinh khiết vào nhà
Thả những cánh chim ngôn ngữ
tung vẫy tầng trời xa


Lắng nghe ngày xanh cuống lá
trong thẳm sâu hoài vọng thầm thì
Xê dịch từng nhịp sống phẳng
Mùa xuân như người thân trở về…


Mở cánh hoa đào cảm xúc
Nảy sắc hồng tư duy.




VĂN CÔNG HÙNG

Hoa cuối mùa

hoa cuối mùa vất vả nở bâng quơ
khem khép cánh chen ngang ngày thiếu ngủ
một mảnh tím vỡ bừng em buổi ấy
gió nghiêng nghiêng ánh mắt bỗng như bùa


chiều thừa thãi nắng như vừa ốm dậy
mây nhênh nhang góc phố ngẩn ngơ buồn
bông cúc hoang díu vào con chuồn tím
loang xa dần vòng sóng tiếc ngày trôi


có một người gói nhớ để dành quên
em lặng nhiên xuyến chi ngày dại
những vòng xoay luân hồi mê mải
chớp mắt này ủ bão trong nhau




TRẦN THỊ NGỌC MAI

Giọt thời gian

Rót thêm giọt thời gian nữa
Cỏ xanh mướt trải triền đê
Mẹ ngồi chân cầu giặt áo
Bụi trần theo dấu sông quê


Rót thêm giọt thời gian nữa
Đào còn e ấp nụ son
Mai vàng gọi duyên về phố
Riêu riêu mưa phủ gót giày


Rót thêm giọt thời gian nữa
Đêm nay mùa xuân về
Bếp hồng râm ran chuyện kể
Nhang trầm quyện bánh chưng xanh


Rót thêm giọt thời gian nữa
Giao thừa gõ nhịp yên lành
Cánh én chao vào năm mới
Nghiêng đón giọt xuân tinh khôi


Rót thêm giọt thời gian nữa
Tìm về nguồn cội yêu thương
Tết sum vầy neo giữ
Gia đình khắp nẻo quê hương.




DUY MONG - XUÂN THẢO

Mừng xuân 2015

Ất Mùi năm mới rạng vầng đông
Cảnh vật reo vui đượm sắc hồng
Cánh én vờn mây đùa nắng sớm
Chúc đời tươi đẹp vạn hanh thông.




HỒNG VINH

Haiku xuân

Buổi sáng đầu xuân
Có tiếng chim hót
Trong trái tim tôi


Thu tàn lá úa
Cây trơ cành đông
Xuân điểm nụ đào


Xuân buồn thế kỷ
Nở muôn đóa hoa
Hình giọt lệ


Xuân còn mãi mãi
Vẫn nở muôn hoa
Trên mặt đất đau thương.




P.N. THƯỜNG ĐOAN

Chiều hoa cúc

nắng đã tắt trên con đường về
mây ngừng trôi trong chiều em qua
cỏ lặng yên mùi hương khép lại
phía trời xa một vệt trăng non


không có gió lòng sao lay động
rưng rưng
đổ xuống
bóng tàn
con sông cạn khoe bờ lau sậy
ai gọi đò khản giọng điệu ru


em ngơ ngác nhìn mùa qua vội
ngày cuối năm lặng lẽ đi về
dấu chân in chuỗi dài khắc khoải


nắng đã tắt
đường còn dài thẳm
lời trăm năm ai nhớ hẹn hò
hoa cúc vàng kiêu sa vườn cũ
em mang về vỗ sóng bờ xa.




HOÀNG NGỌC CHÂU

B’lao sương

Trắng một trời thiên cổ
Mê man B’lao sương…


Chạm vào em sương thở
Chạm vào anh sương rung
Chạm trời đất vô cùng
Sương lung linh ảo hóa
Chạm vào hoa và đá
Sương lóng lánh sắc màu
Chạm vào cõi ngàn sau
Sương mở ra tiền kiếp
Chạm vào trăng hồ điệp
Sương túy lúy càn khôn
Chạm vào bóng hoàng hôn
Sương buồn buồn giọt giọt
Chạm vào thu muốn khóc
Chạm vào xuân thơm hoa
Chạm vào cõi người ta
Sương hóa thành tặng vật


Trắng một thời thiên cổ
Lunh linh B’lao sương




TRIỆU NGUYÊN PHONG

Trăng trên miếu Bà Tơ

Bồi hồi ký ức dòng sông
Thuyền ai xuôi về Bác Vọng
Mây giăng nên ngày ngày rất mỏng
Chở mưa trôi tận cuối dòng


Người về qua thành quách cũ
Ký ức bơi ngược dòng trăng
Đôi bờ nát từng ngọn sóng
Bến chiều neo đậu mưa xuân


Hóa Châu - Phế Tích - Rêu phong
Tình xa - Trăng neo - Bến đợi
Nụ xuân ươm mầm đất mới
Ửng hồng sau ngấn rêu phong


Chân trần dẫm lên lối cũ
Ta về tìm lại dấu xưa
Mắt đêm rơi trên hoa cỏ
Ướt từng cánh gió lung linh.




NGÔ THÁI DƯƠNG

Mai hé nụ lộ thân xuân
                                 Tặng Ngô Cang

Sau tai biến
anh úp mặt vào tường
bỏ dòng đời chảy xiết.
Nhận ra bạn thơ
nhãn quan anh ảo ảnh hồi sinh
miệng gào như con thú hân hoan
Nước mắt anh nước mắt tôi
vờn nhau
che lấp bờ tuyệt vọng


Dìu ra bến
nhánh hoái trước nhà vẫn trẻ
Lời thơ năm nào trong nước
chia sẻ
rong rêu trưởng thành
Ngày cuối đông
hương quê ấm áp sau cành hội ngộ
Anh phen từng gốc thời gian
miên man gửi hồn theo nắng loãng
Mai hé nụ lộ thân xuân
chân còn nợ đa đoan
Thơ mắc cạn bến tật nguyền
lòng nghe sóng gào đại dương.


(SH312/02-15)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • I. Rồi quẩn quanh những tường mưa loang lổtự làm đầy mình bằng im lặng bằng nghe ngóng sự chuyển động của những câu thơ khúc ca xưa trên lửng lơ bìa sách cũ

  • Bạn đã đi qua cây cầu đó, và đã bình thản quay nhìn, những mảnhvỡ những ván đinh dây thừng, những vằn xoắn bứt tung rớt tả tơixuống vực sâu, nơi sóng nước đang ầm ào cuộn xoáy

  • ...Trong vại chượp mắm phơi ngấu những linh hồn cáChảy rân rân trong da thịt con ngườiMáu ta nóng hay là nước mắm...

  • Những thiếu phụ vừa đi vừa vấn lại giấc mơ ngái ngủTrăng non ngậm sương, bầu vú họ ngậm trăng

  • Nhóng nhánh mắt chuồn chuồn bay thấpCỏ gà rưng rức lối gaiVáng trứng rộ tăm tăm mùa cá đẻ

  • Đó là hành trình của gióThổi qua mấy mùa chiêm bao

  • ...kẹt cửa run nắm tay dịu dàngem đã về chưakhông có tiếng đáp lời, không còn ai...

  • Thành phố tôi như một ráng mâyTrôi ngoài cửa gióNhững lóng rêu lần qua tay áo rũ   Cuối sông lơ đãng rượu như mình

  • Em đừng thả nửa giấc mơĐể không qua kịp nửa bờ lá dâu

  • những tình cờ mà con người ngỡ là sự sắp đặt của thượng đếtôi đã gặp ôngmột lầnhai lần

  • Morningtonban mai chạy tới chân mây rắc bạcgặm bình minh nở gặm cỏ non tơlốm đốm trắng những chú bò đực kiêu hãnh

  • lưng chừng sángngực em căng đầy giấc mơ anhlong lanh xanhmùa Đông phương trinh tiết

  • Vú nóngngười đàn bà dán thân thể nâu bóng vàonỗi đợi

  • Một tháng 30 ngàyMột năm 12 thángThời gian có thể đưa ra đong đếmTình yêu không thấy hình hài

  • Ta lặn vào nhau chênh chao nỗi nhớNhững niềm yêu lấm cát cuộn tràoÁnh lửa khuya phải chăng là ảoVẫy vùng trong mắt em sâu?

  • Người đàn bà se bóng tối trong tôikhông đêm tân hôntạo hóa nhọc nhằn đẩy bánh xe tạo hóavòng quay rớt một con ốc như con ốc sên nhòe nhoẹt nước                                                                  trên đường đi qua

  • Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ

  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn