Trang thơ tưởng nhớ Đinh Cường

09:33 07/01/2017


Phạm Tấn Hầu - Trần Thị Tường Vy - Hồ Đăng Thanh Ngọc

PHẠM TẤN HẦU

Bài ca khi rời căn gác
              Để nhớ anh Đinh Cường

Bỏ lại căn gác này
cho dãy hành lang sâu hút
theo những tháng năm
đã mất
trong hình dáng bạn bè
với Đinh Cường và Nguyễn Hữu Đống, Kim Long
và ai nữa
mang đi đâu
một phần câu chuyện.


Bỏ lại những cơn mưa
làm rối loạn cuộc hẹn hò
Mưa tới lui
vỗ vào giữa quãng ba
của cây đàn chàng du ca
để lại
cùng toan, màu, khung ảnh…
và ba bông hồng vàng
ngắt ra từ đêm tối
tựa như ai đã hóa thân
trong chuyến trở về thầm lặng.


Hỏi rằng: Ai đó? Còn không?
Thứ lửa nào cho loài chim phượng
Còn không? Nỗi đơn độc nhuốm màu sợ hãi
vì lũ cú đêm chừng muốn lấy đi
câu chuyện của chúng ta
âm nhạc của chúng ta
theo cách chúng lấy đi
những xác chết.


Có lẽ, cần phải nhớ hết.
Là tất cả, có phải không? Những người bạn
đã cùng tôi
đi qua hết dãy hành lang sâu hút này

chỉ để chia sẻ được bao điều
còn là mơ ước
Để vẽ nên, để hát
Để chỉ sống, và
có thể chết đi, trọn vẹn
là giữa bạn bè.



   Người đi trong tuyết - tranh Đinh Cường


TRẦN THỊ TƯỜNG VY

Thương tiếc Đinh Cường

Cứ tưởng rằng Anh sẽ bất tử
nào ngờ Anh vẫn ra đi
như bao nhiêu người khác
những người không phải là họa sĩ
những người không phải là thi sĩ.
Anh là Bạn thân của chồng tôi
Cố họa sĩ Bửu Chỉ
những ngày ở Huế
Những ngày ở Sài Gòn
Anh và Chồng tôi cởi áo ở trần
Cật lực sáng tác giữa mùa hè
hay giữa mùa thu
tôi không nhớ nữa
Chỉ nhớ sau khi chồng tôi đi vào tranh vẽ
Anh là người nhắc tới chồng tôi nhiều nhất
Mười ba năm trời
Anh làm biết bao bài thơ
Anh vẽ biết bao bức họa
thân tặng và nhắc nhở
ngỡ như chồng tôi vẫn sống ở đời.
Bài thơ cuối cùng của Anh
ngày 3 tháng đầu năm 2016
trước 4 ngày trút hơi thở cuối cùng
vẫn là bài thơ Anh gởi tặng chồng tôi
Ngày đó Anh thấy chồng tôi đứng bên Anh
bên giá vẽ cuối cùng
hay là Anh thấy chồng tôi cùng đứng với Anh
với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn với thi sĩ Thái Ngọc San
với Anh Bửu Ý và bao nhiêu người bạn thân thiết khác
Anh từng vẽ chân dung hay làm thơ tặng.
những ngày cuối cùng Anh làm thơ
để cho quên nỗi đau căn bệnh quái ác
Suốt một đời Anh sống nhẹ nhàng
Giờ này chắc chắn Anh đương vui
Cùng với các nhà danh họa cổ kim
Michel Ange, Picasso vân vân tôi không nhớ hết…
Khi còn sống Anh đối với chúng tôi
- tôi và các con tôi -
như người trong một gia đình thân thiết


Anh đã giã từ cõi tạm
Tôi gởi mấy hàng này mong được đốt lên cho Anh xem thấy
như những ngày Anh về Huế
Anh luôn nhớ cùng tôi đi thăm mộ Bạn
nhìn khói tro vàng giấy bay lên
nhẹ nhàng như một cuộc Trở về




HỒ ĐĂNG THANH NGỌC

Ngày họa sĩ Đinh Cường ở Gác Trịnh

những người bạn đã theo anh về
từ ký ức 1964
Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Bùi Giáng, Bửu Chỉ…
trong “Căn nhà của những gã lang thang”
với bức tường gạch đỏ
lô nhô những chai lọ, ly tách ngổn ngang
trong một thời cuộc ngổn ngang
chỉ có những con chim lửa
đã bay lên hót vang
cùng những câu thơ giấu trong vòm long não
và nét vẽ bày biện cuộc chơi trên toan trắng
những ám ảnh phận người
sỏi đá có buồn không?
đã vẽ và đã khóc
như đã hát và đã khóc
giấu sau nét cọ giọng trầm buồn
thoáng dáng qua cầu guộc gầy Dao Ánh
đi về trong toa tàu thế giới chưa dừng lại

và bây giờ chiếc ghế và ba bông hồng vàng
ngồi yên ở đó
ru lại những ngày gần
ru lại tình yêu
ru lại

và bây giờ anh ngồi đó từ chín giờ sáng ngày hăm hai
trong không gian ký ức xám tro tháng mười một
trên chiếc ban công ngày xưa
còn lưu bóng hình người bạn nhạc sĩ ôm đàn
chiếc áo phai màu của anh đang nói
chuyện về những vòm long não
cuộc đối thoại với kỷ niệm
đối thoại cùng một
H-u-ế
với tháng ngày
cũ xưa Siphani
đã rời đi hôm qua
cuộc sống nhiều khi là sự về lại
và gió đã ngược về ngắm anh
nụ cười hiền như nhánh sương Blao xưa
vọng từ hố thẳm
khoảng nâu trầm tiếng chuông nhà thờ Dran
gọi những giấc mơ phố núi
đánh thức những con chim mỏ đỏ
cùng dạo chơi những dạ khúc vĩ cầm
đã vang vọng trong bầu trời
H-u-ế Nostalgia


và rồi anh sẽ không còn ở đó
như những cánh chim thiên di của anh
“như là mây giang hồ”
để lại một vết trắng mù khơi
của những tiếng vọng huyền thoại
từ những bước chân xưa
hình như đang rưng rức mùa đông chiều
đổ bóng đỏ trên cầu Phủ Cam
qua dòng đêm An Cựu xanh
rồi cháy lên cùng cây lá

           Gác Trịnh, hoàng hôn 24 tháng 11 năm 2013


Người ngồi tịch lặng - tranh Đinh Cường

(TCSH335/01-2017)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh

  • NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi

  • MINH TỰGuitare

  • Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư

  • Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng  

  • THANH THẢO     Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh

  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH