LTS: Những bài thơ ngắn, nhưng như chiếc kính hội tụ những cao vọi thanh sạch không gian, lắng lại trong ánh nhìn của chiếc lá sen. Và như trong tàn lá sen ấy, ứa ra những giọt lệ thiền. Dưới đây là chùm thơ của Trần Lê Khánh.
Minh họa: Nhím
TRẦN LÊ KHÁNH
An
hạt mưa đọng trên lá
nó nhận ra ngày 30/9 năm cũ
rời quá khứ bước y về lãng du
thu tĩnh lự
tháng 10 năm nay chợt dư ra một ngày
lá rụng
mưa chính là giọt nước mắt đi tu
Khóc thôi
thu
lần cuối khi gió lạnh về
những giọt lệ thôi đùa giỡn
vội xếp hàng liền
chạy ra, chạy ra
ở cuối hàng
sao cứ lọt lại giọt đầu tiên
Ẩn dật
giọt lệ chảy vào trong
bị đuổi ra khỏi nhà
thả đời theo dòng lũ
lúc nổi lúc chìm
buồn thay,
người xưa đang ở đó
Gương chiều
ánh sáng và tán cây chen nhau dưới nước
mây không bay
dày vò tiếc nhau hạt mưa nguội
mặt hồ chết đuối
khi ngắm dung nhan của mình
trong ánh mắt chiều nay
Thu vì ai
mùa thu trắng tinh như tờ giấy
vì em đã vẽ
anh và rừng lá xưa vàng úa
làm thu lần này
không còn gì để phai
(SHSDB22/09-2016)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN