LGT: Thông Thanh Khánh - người bạn Chăm mới đến với trang thơ Sông Hương vốn là nhà nghiên cứu và giảng dạy văn hóa Chăm ở một số trường Đại học phía Nam.
Từ nguồn sử thi được xem là bất tuyệt của dân tộc mình đã khơi nguồn cảm xúc anh viết nên tập thơ “Mơ về phía biển”. Như trong Lời giới thiệu: “Thơ Thông Thanh Khánh là gạch nối giữa truyền thống và hiện đại nhiều kỳ bí của những hình tượng tháp Chăm, khúc tình sử bi ai của Po Sah Ina - Po Haniim Per...”; Sông Hương xin giới thiệu chùm thơ của Thông Thanh Khánh.
Phạm Tấn Hầu giới thiệu
THÔNG THANH KHÁNH
Cảm tác Siva
Ta có gì đâu mà cho em
Bằng lăng xưa cũ tím hoang đồi
Mịt mù khói tranh tàn nương rẫy
Lem luốc bụi than khóc... thời gian
Ta có gì đâu chút phấn hương
Mà sau hai đứa cứ vô thường
Ngàn năm còn lại mình đâu nhỉ
Còn lại mình... thôi... cũng lại mình
Ta có gì đâu với thiên thu
Sát na dị thể hóa xa mù
Trần trụi trở trăn... trời thương nhớ
Mà nhớ thương thì nhớ thiên thu
Ta có gì đâu... có gì đâu!
Chiều bên tháp Po Sah Inư
Mai này: không... nữa... mãi... chi em
Rớt giọt mông lung vỡ thiên đàng
Rồi: phải - còn - không - trăng hờn núi
Mà núi vô vàng nỗi nhớ thương
Em có còn không với cố hương
Hai ta cô lẻ mỗi con đường
Vắng em vắng cả mùi hoa sứ
Vắng cả thiên tình Po Sah Inư.
Viết ở góc đường
Rất xa ở phía chân trời
Là ta ở phía gốc đời chu du
Phố phường tịnh khúc nghê thường
Là ta gào khóc, con đường vô thanh
Chừng nhìn lại thấy mong manh
Thôi về chịu kiếp tử sanh thường hằng.
![]() |
Minh họa: Nhím |
(SH298/12-13)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột