Trang thơ Nguyễn Xuân Sang

14:59 06/11/2015

LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.

Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang đứng trên chiếc “rọ” từ tàu chứa Ba Vì khu mỏ Bạch Hổ xuống tàu dịch vụ Sao Mai 02 để lên tàu nước ngoài đến bơm dầu thô.

Điều đặc biệt, là cán bộ Cục Hải quan Bà Rịa - Vũng Tàu, gần 10 năm anh đã bay ra các dàn khoan ở ngoài khơi thềm lục địa Tổ quốc để làm thủ tục nhập xuất cảnh cho các giàn khoan, các con tàu nước ngoài đến  khoan  thăm  dò  dầu  khí  hoặc  bơm  dầu  thô  xuất  khẩu.  Anh  là  nhà  thơ  duy nhất của Việt Nam  đã  đến  các  vùng  mỏ:  Bạch Hổ, Rồng, Rạng Đông, Ru Bi, Đại Hùng, Sư Tử Trắng, Sư Tử Đen… và ở đâu anh cũng có thơ. Dưới đây là chùm thơ của anh vừa gửi về cho Sông Hương từ biển khơi xa.


NGUYỄN XUÂN SANG

Đêm giàn khoan nhớ Huế

Tháng ngày áo đẫm mồ hôi
Bơm dòng dầu thô tuôn chảy
Giàn khoan trụ giữa biển khơi
Ngọn lửa pha ken rực cháy


Đêm buông tựa khu phố nổi
Ánh điện, ánh lửa lunh linh
Quây quần chục giàn tụ hội
Lặng thầm đón ánh bình minh


Đất liền cách trăm hải lý
Giàn khoan - ốc đảo xa vời
Biển xanh, trăng thanh tri kỷ
Chạnh lòng nhớ Huế khôn nguôi


Tôi mơ một mai ra Huế
Khoan dầu trên biển Thuận An
Giếng chứa “vàng đen” vô kể
Tuôn trào như suối hân hoan


Ngã lưng cồn cào gan ruột
Chập chờn hình ảnh Huế thương
Nhớ nhung không sao ngủ được
Mong về với Huế quê hương…

                               Viêt ở mỏ Bạch Hổ


Bài ca người thợ giàn khoan

Thợ giàn khoan hiền lành, đẹp trai
Suốt quanh năm sống trên biển vắng
Ngày lại ngày giữa trùng khơi thầm lặng
Bạn với giàn khoan và ngọn lửa rực trời


Thợ giàn khoan vốn rất kiệm lời
Nói với nhau qua mũi khoan, tiếng búa
Đôi mắt ai cũng rực lên ánh lửa
Lóng lánh niềm vui, sóng sánh dòng dầu


Thợ giàn khoan tài sản rất giàu
Giàu sóng bạc đầu, giàu mây và gió
Giàu ánh trăng thanh đêm thâu sóng vỗ
Khai thác dầu thô cho Tổ quốc mình


Thợ giàn khoan khi nhận thư tình
Trao tay nhau đọc
Và không hẹn như cùng một lúc
Thẫn thờ ngóng bến bờ xa…


Thợ giàn khoan tầm nhìn bao la
Thẳm sâu như biển
Xa kia mỏ dầu mới vừa phát hiện
Nơi đây còn muôn triệu tấn dầu


Thợ giàn khoan chuyền tờ báo cũ nhàu
Say sưa đọc
Bắt gặp dòng tin lòng bật khóc
Quê nhà bão lũ cuốn trôi!


Thợ giàn khoan nghỉ phép dạ bồi hồi
Đêm không ngủ được
Vì đã quen rì rầm sóng nước
Nhớ gương mặt bạn mình háo hức vào ca…

                                               Viết ở Mỏ Rồng

(SDB18/09-15)










 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương