LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.
Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang đứng trên chiếc “rọ” từ tàu chứa Ba Vì khu mỏ Bạch Hổ xuống tàu dịch vụ Sao Mai 02 để lên tàu nước ngoài đến bơm dầu thô.
Điều đặc biệt, là cán bộ Cục Hải quan Bà Rịa - Vũng Tàu, gần 10 năm anh đã bay ra các dàn khoan ở ngoài khơi thềm lục địa Tổ quốc để làm thủ tục nhập xuất cảnh cho các giàn khoan, các con tàu nước ngoài đến khoan thăm dò dầu khí hoặc bơm dầu thô xuất khẩu. Anh là nhà thơ duy nhất của Việt Nam đã đến các vùng mỏ: Bạch Hổ, Rồng, Rạng Đông, Ru Bi, Đại Hùng, Sư Tử Trắng, Sư Tử Đen… và ở đâu anh cũng có thơ. Dưới đây là chùm thơ của anh vừa gửi về cho Sông Hương từ biển khơi xa.
NGUYỄN XUÂN SANG
Đêm giàn khoan nhớ Huế
Tháng ngày áo đẫm mồ hôi
Bơm dòng dầu thô tuôn chảy
Giàn khoan trụ giữa biển khơi
Ngọn lửa pha ken rực cháy
Đêm buông tựa khu phố nổi
Ánh điện, ánh lửa lunh linh
Quây quần chục giàn tụ hội
Lặng thầm đón ánh bình minh
Đất liền cách trăm hải lý
Giàn khoan - ốc đảo xa vời
Biển xanh, trăng thanh tri kỷ
Chạnh lòng nhớ Huế khôn nguôi
Tôi mơ một mai ra Huế
Khoan dầu trên biển Thuận An
Giếng chứa “vàng đen” vô kể
Tuôn trào như suối hân hoan
Ngã lưng cồn cào gan ruột
Chập chờn hình ảnh Huế thương
Nhớ nhung không sao ngủ được
Mong về với Huế quê hương…
Viêt ở mỏ Bạch Hổ
Bài ca người thợ giàn khoan
Thợ giàn khoan hiền lành, đẹp trai
Suốt quanh năm sống trên biển vắng
Ngày lại ngày giữa trùng khơi thầm lặng
Bạn với giàn khoan và ngọn lửa rực trời
Thợ giàn khoan vốn rất kiệm lời
Nói với nhau qua mũi khoan, tiếng búa
Đôi mắt ai cũng rực lên ánh lửa
Lóng lánh niềm vui, sóng sánh dòng dầu
Thợ giàn khoan tài sản rất giàu
Giàu sóng bạc đầu, giàu mây và gió
Giàu ánh trăng thanh đêm thâu sóng vỗ
Khai thác dầu thô cho Tổ quốc mình
Thợ giàn khoan khi nhận thư tình
Trao tay nhau đọc
Và không hẹn như cùng một lúc
Thẫn thờ ngóng bến bờ xa…
Thợ giàn khoan tầm nhìn bao la
Thẳm sâu như biển
Xa kia mỏ dầu mới vừa phát hiện
Nơi đây còn muôn triệu tấn dầu
Thợ giàn khoan chuyền tờ báo cũ nhàu
Say sưa đọc
Bắt gặp dòng tin lòng bật khóc
Quê nhà bão lũ cuốn trôi!
Thợ giàn khoan nghỉ phép dạ bồi hồi
Đêm không ngủ được
Vì đã quen rì rầm sóng nước
Nhớ gương mặt bạn mình háo hức vào ca…
Viết ở Mỏ Rồng
(SDB18/09-15)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ