Lynh Bacardi, tên thật là Phạm Thị Thùy Linh, sinh ngày 03/04/1981. Làm thơ, viết văn, đồng thời là một dịch giả chưa từng học qua trường lớp chính quy nào. Đến với thơ văn từ năm 2003, Lynh Bacardi không ngừng nỗ lực cách tân và đã tạo cho mình một lối viết đầy bản sắc trong thế hệ trẻ luôn có ý hướng cách tân hiện nay. Thế mạnh của Lynh chính là sự vượt thoát trong tư tưởng, dám bội ước với lối thi pháp truyền thống và nói lên được những khát vọng của giới nữ.
LYNH BACARDI
Tìm
hết thảy
sự khởi đầu chiếc nhẫn không trọng lượng
nhấn chìm mọi định nghĩa hình vòng cung
cuối đường tiếng khóc khan
chúng ta hoàn toàn đơn độc
anh đưa em thăm phố cổ bạt hồn
rạc đôi chân ăn mòn con đường vắng
thành phố chuệnh choạng
thời gian đứng trong ngọn lửa thả sông
lời cầu nguyện trôi không hồi đáp
anh lạc buổi tối và em
tiếng thét không âm vọng
hướng dương gục mặt sau trận bão
gã ăn mày cất gương mặt vào đôi nạng gỗ
con lươn úp mặt lòng đường
em cất mình vào đâu?
vòng vân tay biến mất
căn phòng ấm cúng chứa ngọn đèn nhiều màu
em mang đôi mắt lạ loài cá biển
đắp cát lên mặt anh ru ngủ giấc xốn xang
đi anh
cuộc trốn tìm chây lười
giẻ bịt mắt ướt cơn mơ ráo hoảnh
thèm ngón áp út mút khô cánh lưỡi
mùi mồ hôi nồng đôi áo gối mốc
cọt kẹt chiếc giường theo nhịp đẩy anh
đi anh, hết thảy định nghĩa
vòng cung chiếc nhẫn lỏng
nửa sự khởi đầu hồi vọng tiếng khóc khan
đi anh.
Bội thực cấp tính
tôi vẫn uống những con đường ký ức vào buổi tối. sự hoang phế
của quả tim phủ rong rêu khi linh hồn co rúm khóc đòi thể xác.
tiếng lũ thiêu thân thét gào. lửa ăn sâu đôi cánh. bóng tối trốn
chạy nơi nào trong tôi.
đào sâu cơ thể cho sự tìm kiếm.
thất bại. nó lủi xa
tòa bóng tối cá thể đang đổ sập.
bức tường nhuộm đỏ tiếng rú con đàn bà mười tuổi. hôm nay
được biết cái cảm giác chật chội tới đâu. chả sướng. chỉ ngộ.
cương sâu bôi thêm chất nhờn cho trí thức. nhòe nhoẹt đẩy mạnh
trò chơi ý thức cá nhân. tôi uống thuốc ngủ hiệu thượng lưu.
khuyến mãi tràng cười thỏa mãn trước khi ngu muội.
những con đàn bà thơ trẻ được nhuộm đen.
chiếc remote control được điều khiển bởi gan chân hình gạch
chéo. hai chân trụ trên bờ đê rã nát khi dạng háng. cần cái lưỡi
có xương chống đỡ. lũ cẩu đực khoái đái ngồi để che vết bẩm
sinh. cơn lạnh rướm máu dưới da. tắt kè có vô số áo khoác.
hài lòng với kiếp sống con trạch. những bộ trang phục núp sát
bụi lùm. tín hiệu của thế-giới-rình dần hiện rõ. bắn vào những
ổ sọ ươm mầm trái đèn xanh. tóe lửa. rượt bắt. âm thanh lở loét.
nồi cơm được trịnh trọng trộn lẫn thùng phân. thơm mùi cấp số
nhân. chia nhau thể hiện tình dân tộc.
ánh nắng rọi xuyên những hốc mắt rỗng. tôi, con muỗi vằn mệt
lã hút máu đồng loại. tôi có công + nhân thân sáng sủa - bộ óc.
phiếu tính tiền cười sặc sụa trên bàn tiệc. xoàng. sao bằng một
tấm phiếu bầu. tôi vô hình kiêm vô chủ. mùi tanh nuốt sống ánh
sáng. bọn chúng gào thét. tôi lạc giọng. cà-vạt nhúng bia thay
bò. di động ướp nước dãi. lũ sâu nhớp nháp bò ra từ máng cám.
dây cót căng bứt tung phạm vi cấm. mặt trời đeo răng giả nhát chú
cuội. hố mộ tị hiềm được phát hiện sinh trưởng nhiều thế kỷ.
tối hôm qua tôi chết vì bội thực.
Một mạng tàn đời trên dấu hỏi
những nóc nhà không dấu hỏi
dấu hỏi không mọc trên những nóc nhà
đêm qua
tôi vô tình thấy một mạng móc cổ trên dấu hỏi
trong mắt
lồi một dấu hỏi cong queo
khi con quạ lông màu máu xuất hiện
rỉa từng khúc dấu hỏi
mang về mớm cho đàn con
những con quạ nhỏ vừa ăn vừa rỉ máu
bốc mùi dấu hỏi
khi tôi đi qua dòng kênh
bà S lận một mớ dấu hỏi trong lưng quần
ném vào mặt thằng cha đứng đái lên dòng nước
mặt nước thích chí
quay tròn thành dấu hỏi thum thủm
chảy vào miệng
khi cơn mưa ngồi phịch xuống nóc nhà
con đường đất đỏ in những bước chân tháo chạy
của dấu hỏi
bây giờ
dấu hỏi đã ùa vào nhà tôi
chen chúc
móc vào hai môi
khiến mũi tôi chảy lòng thòng dấu hỏi
nên
xin đừng gửi dấu hỏi cho tôi vào một ngày u ám
bởi
tôi đang nổi khùng vì không lời giải đáp
cho một mạng móc cổ trên dấu hỏi, hổm rồi.
(SH289/03-13)
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy
Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).
Bóng xưa Đập cổ kính ra tìm thấy bóng Xếp tàn y lại để cầm hơi Tự Đức
TRẦN PHƯƠNG TRÀ Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên. đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941
Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên - Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh
Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm
Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.
NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).
…Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.
Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Tùng Bách - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Anh Dũng - Văn Công Hùng - Lê Thiếu Nhơn - Công Nam - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm - Ngô Minh - Trần Văn Khởi - Lê Ngã Lễ - Trương Đăng Dung - Đặng Kim Liên - Tạ Vũ - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hàn Chung