Trang thơ lục bát

16:19 17/09/2015

LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.

Minh họa: Nhím

Chùm thơ lục bát của 2 tác giả miên di Trần Xuân Trường được giới thiệu sau đây với mong ước chia sẻ với bạn đọc Sông Hương những âm tiết thuần khiết của một dòng thơ hằng nuôi dưỡng tâm hồn của người Việt.
SH



miên di

Cánh buồn bay

tự dưng sợ sợi tóc
rơi
sượt qua nỗi nhớ rụng
nơi điêu tàn
ngày buông lẳng lặng cờ tàn
đêm
vo xếp lại cho lành rách tưa
trưa chiều qua quít chiều trưa
lưng chừng nửa nắng nửa mưa lưng chừng
trở mình về phía không ngừng
gác tay lệch trán lấy lưng làm đầy
trải lòng một cánh buồn
bay
chợp chờn bay cánh khỏa khuây chợp chờn
trống không
đầy một trống trơn
từng cơn nhìn thấy từng cơn
mù lòa



Lời hoa cỏ

Đêm qua nằm chết chiêm bao
Hái lời hoa cỏ về khao nhân tình
Hai vai gồng gự điêu linh
Trần gian trở dạ sinh tình đa đoan
Hoa nghiêm tắt một đốm nhang
Khói còn vướng lại một làn vô vi
Ta bà từng bước sân si
Rồi thì cũng ngõ từ bi tìm về
Say là tỉnh giữa cơn mê
Nhị tì bóc vỏ tỉ tê khóc cười
Que diêm cháy một chút thôi
Thắp vào vô ngã tinh khôi một buồn
Cao Xanh mỏng vỏ vô thường
Trăm năm giáp hạt tử nguồn lai sinh



Di ngần

từ Em đoạn mộng ân trần
rưới vào sinh-biệt một lần nở hoa


Ô hay!
mùa rụng ta qua
Trăng rơi huyệt độ, Em lòa ảnh trăng
thiên tư rịn cánh trăng măng
âm hình thiên sứ miên lang di ngần




TRẦN XUÂN TRƯỜNG

Về với sông Ân

Thuyền xuôi về bến Ân giang
Bờ tre bóng nước mênh mang chuông chiều
Trăng lên cao tít ngọn diều
Nhà ai phơi mảnh chiếu điều mới tinh
Bao đêm thức tự ru mình
Sông ôm ấp cảnh yên bình làng quê
Mải mê sông vẫn mải mê
Mang lời con sóng vỗ về đồng xanh
Cái tôm cái tép hiền lành
Hiền như câu hát mẹ dành ru con
Mùa thu hương cốm chợt giòn
Ai còn ở lại ai còn đi xa
Mượn em một mảnh chiếu hoa
Ta ngồi thức với tiếng gà trên sông.



Tiếng chim gọi mùa

Tháng Năm sao nắng chưa vàng
Để mang hết những muộn màng ra phơi
Sông quê vẫn tuổi đôi mươi
Mùa trăng còn đọng tiếng cười trong veo
Bên kia mảnh chợ quê nghèo
Người về nắng cũng men theo lối mòn
Tháng Năm ngày mẹ sinh con
Tiếng ve đầu hạ rơi giòn bên nôi
Về miền kí ức xa xôi
Giấc mơ tuổi trẻ đang trôi ngược dòng
Tháng Năm sao nắng chưa hồng
Hàng cau đầu ngõ đứng trông mây chiều
Một làn khói mỏng như khêu
Chạm vào vỡ tiếng chim kêu gọi mùa.



Gửi về tháng Tư

Tháng Tư ơi có còn xanh
Cánh ong mở cánh dành dành tìm hương
Nắng treo trên nóc giáo đường
Lung linh một đóa ngày thường bình yên
Tháng Tư gió cũng thật hiền
Chuông chiều ai thả dọc triền sông Ân
Ta còn nợ những bước chân
Đường về xóm đạo nay gần không em?
Nhớ mùi rượu nếp lên men
Nhớ người dệt chiếu thay đèn trăng khuya
Con đò dựa bến sông quê
Chiều nay vắng khách neo về nơi đâu?
Gửi em một tiếng kinh cầu
Trong như giọt nắng không màu tháng Tư.


(SH319/09-15)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong