Trang thơ đầu tay 6-86

17:45 02/02/2012

Trần Hữu Dũng - Th. Hiền

Ảnh: internet

TRẦN HỮU DŨNG

(Thành phố Hồ Chí Minh)

Mùa gặt

Buổi sáng
Sương mờ mờ ngọn cỏ
Từ cửa nhà mình các cô gái xuất hiện
Đột ngột như bay ra từ cửa - ngõ - mặt- trời
Cửa - ngõ - mặt - trời - cửa ngõ của những người lao động
Cánh đồng trải những lượn sóng vàng rực rỡ
Những tấm thảm chói chang hy vọng
Những chiếc thảm chở các cô đi rất xa
Hệt trong câu chuyện cổ
Hiện ra
Ngày chạng vạng
Theo những bờ đắp họ trở về
Con gà nước trong ao nhà ai lên tiếng
Họ cười đùa, ung dung, không vội
Gánh gánh kĩu kịt
Một mùa bội thu
Sân hợp tác ngồn ngộn gò và đống
Những hạt lúa nằm im tỏa
Cái mùi hương dịu dàng đất đai
Cuối ngày
Các cô gái về cổng nhà mình
Thong thả như đi vào cửa - ngõ - mặt - trăng
Cửa - ngõ - mặt - trăng - cửa ngõ ngoại thành
Bỏ rơi lại
Những hạt lúa - hạt trăng nằm thảnh thơi trên sân
Rực sáng.




TH. HIỀN

(Giáo viên trường Vân Quật Đông - Huế)

Bài hát ru ở Vân Quật Đông

            Hát cho con nghe bài ca con chim sơn tước
            Một mình gánh nước biển khơi!
                                                PUSKIN


Hãy ngủ yên đi! Cơn mưa đã bắt đầu rơi chậm mái rạ đã lợp xong
Và lũ chim em nuôi trong gió bấc
Cũng đã trở về làm tổ
Cho tiếng hát mùa sau

Ngày đã lui dần, vẻ tàn phai
Như một bông hoa chực tắt
Trên ngực áo mong manh của em
Một ngày chìm trong mưa
Với bao dòng mơ ước
Nhạt nhòa khuôn mặt của em
Anh thấy giữa mênh mông
Ngọn đèn của em đốt lên rồi lại tắt
Như muốn cháy bằng cả máu mình.

(Ôi cái dòng máu nặng chĩu niềm tin
Đến nhức nhối
Và đêm trắng của em
Để lại trong anh
Như một vết dao cắt)

Anh đau đớn băng qua những bụi gai tuổi thơ của em
Băng qua những con đường lầy lội
Những cánh đồng nhiễm mặn
Vì nước mắt em

Anh đi tìm cho em giấc mộng
Trái và hoa hạnh phúc
Đã mỏi mòn
Trong tầm tay ru hỡi

Hãy ngủ ngoan
Đồng lúa sẽ chín vàng và mặt trời sẽ trở về nhảy múa
Như trẻ thơ trút bớt nhọc nhằn
Giữa một ngày còn vắng bặt
Của em

Hãy ngủ yên đi!
Ngủ ngoan ơi con chim ngói
Một mình tát nước đồng chiêm.


(SH19/6-86)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Lê Thị Phương Thảo - Hoàng Lan

  • CHƠN ĐỨCLTS: Trường Trung cấp phật học Huyền Không thuộc hệ phái nguyên thuỷ Thừa Thiên Huế dịp tết Nguyên Đán Ất Dậu 2005 đã phát động cuộc thi sáng tác thơ văn nhằm khuyến khích Tăng Ni sinh trên con đường “Duy tuệ thị nghiệp”.Sông Hương trân trọng giới thiệu truyện ngắn “Cuộc đi cuộc về” của CHƠN ĐỨC được giải nhất trong cuộc thi này.

  • LTS: Đây là truyện ngắn đầu tay của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường, hồi đó ký tên là Chiêm Thanh, in ở báo Mai, số tháng 11/1964. Ngày ấy tác giả mới 27 tuổi. Truyện mang hơi hướm của văn học hiện sinh rất phổ biến thời bấy giờ: Một nỗi cô đơn đến xa lạ, cùng với niềm kiêu hãnh thầm kín về chính bản thân mình, và tình yêu cũng trở thành một chỗ ẩn náu không an toàn trước một chủ thể đã tự khẳng định trong sự đề kháng như một thứ tự do tuyệt đối.Sau đây, chúng tôi xin giới thiệu lại truyện ngắn “Vườn cỏ ngủ yên” để bạn đọc hiểu rõ hơn con đường văn học đầy trăn trở của tác giả.

  • CAO THỊ VÂN ANH          Kính viếng cô yêu dấu!Từ khi là một cô bé con tôi đã mong Tết về. Tôi mong Tết về không phải là vì được nghỉ mấy ngày Tết rong chơi ngoài đồng cùng lũ bạn trong xóm, càng không phải là do bữa cơm ngày Tết của nhà tôi có bánh chưng và nhiều món ăn ngon khác hẳn với ngày thường. Tôi mong Tết đến là vì một lý do rất đơn giản: - Năm nào cũng vậy, cô tôi sẽ lại trở về quê vào một ngày giáp Tết.

  • Ý GIANGKhông biết vì sao cứ về chiều là nó buồn. Mà vì sao lại buồn nhỉ. Nó cứ đi đi lại lại mà miệng cứ lầm bầm cái gì đó chẳng có ai hiểu nổi. Mà chính nó cũng không hiểu nữa cơ mà.

  • TRÂN GIANGCây cải mẹ trồng nay đã hóa thành cây cải dạiLặng lẽ giữa đồng, ngơ ngác trổ hoaCon vô tình, chiều thơ thẩn bước quaNghe mùi cải cay nồng trong sống mũi

  • LÊ THỊ DIỄM HẰNG(Nhóm nghiên cứu - phê bình lý luận trẻ)

  • Nguyễn Văn Luân - Phan Thị An (Khoa Văn ĐHSP Huế)

  • LÊ THỊ QUANG HYPhải chi anh đừng đếnPhải chi em đừng đếnÁnh mắt tìm ánh mắtXốn xang trước xuân thì

  • LTS: Như đã thông báo ở cuộc toạ đàm “Văn học trẻ Huế - nhìn lại và phát triển”, chuyên mục Trang viết đầu tay trên Sông Hương từ nay sẽ xuất hiện đều đặn trở lại và dành cho những trang sáng tác đầu đời của các tác giả tuổi dưới ba mươi. Chuyên mục chờ đón tất cả những sáng tác đầu tiên của các tác giả trẻ trên khắp mọi miền đất nước. Tác phẩm gửi về cho chuyên mục này xin ghi rõ “Bài gửi Trang viết đầu tay” và có vài dòng thông tin về tác giả.Dưới đây, xin giới thiệu ba tác giả trẻ đến từ các trường đại học ở Huế và ở Hà Nội.

  • ...Dáng mong manh, dáng ngời ngờiCó mang dáng mẹ một đời bận conLòng trong trắng, mắt mỏi mònHừng hừng sau những mấy ngàn mây che...

  • ...Ôi thời gian của những tháng ngày quaTa vô tình hái hoa và bắt bướmĐể bây giờ nuối tiếc quãng đường đi...

  • LÊ PHƯƠNG THẢOSân ga thưa thớt bóng người. Vài chiếc xe đang nằm đợi khách trên nền gạch bỏng rát. Nắng hầm hập đỏ lửa. Quán xá vắng vẻ khách, bà chủ quán miệng móm mém nhai trầu, tay cầm quạt, quạt phành phạch để cố xua đi cái nóng đang bám lấy người.

  • Ngô Thị Thục Trang - Đinh Ngọc Anh - Lê Thị Quỳnh Thư - Hoàng Thị Huyền Trang - Lê Thế Lạp - Nguyễn Thị Huỳnh Nga

  • NGÔ HỮU KHOATruyện ngắn

  • Lâu nay Trang viết đầu tay luôn là một không gian thoáng đãng dành để “trưng bày” những cây bút có triển vọng trên khắp đất nước. Từ đấy, khá nhiều tác giả đã tìm được mình trong cuộc dấn thân đầy bi lụy. Số báo này, Sông Hương xin giới thiệu hai khuôn mặt hoàn toàn vô ưu trong nếp nghĩ và trong sáng trong cách thiền định; như một chút tình mong hồi âm tới tâm hồn vốn rất nhạy cảm của những bạn thơ.

  • ĐẶNG NHƯ PHỒN - TRẦN VĂN LIÊM

  • PHAN ĐÌNH ĐẢMTruyện ngắn

  • NGUYỄN LIÊM - NGUYỄN ĐỨC DUY

  • BẠCH DIỆPLGT: Cách đây hơn 20 năm, tôi được mời đi sáng tác về ngành Công an cùng vợ chồng nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ. Đi cùng chúng tôi là một nữ công an trẻ xinh đẹp, hát  hay, tên là Bạch Diệp. Rồi cuộc mưu sinh cơm áo dằng dặc, tôi không còn biết Bạch Diệp trôi dạt về đâu nữa. Tình cờ mới đây, tôi nhận được điện thoại của Diệp: “Diệp vẫn còn sống đây. Vẫn ở Huế...”. Mới hay Bạch Diệp mở một gallery tranh nhỏ ngay đầu cầu Trường Tiền. Gặp lại Bạch Diệp, điều ngạc nhiên nhất đối với tôi là em làm thơ. Một thứ thơ mới mẻ, đầy tâm trạng. Xin giới thiệu với bạn đọc chùm thơ mà theo Bạch Diệp thì “còn non lắm”...                                                            NGÔ MINH