Đặng Thành - Trần Đình Xuân Dũng
Ảnh: internet
ĐẶNG THÀNH
* * *
Tháng năm lúa chín đồng ươm nắng
Gánh rạ xa về chật ngõ phơi
Tiếng gà gáy cuối xóm tre xanh
Nắng ngọt ngào rơi gió chuyển cành
Nhà ai thơm đầy mùi cơm mới
Theo khói trưa luồn qua mái tranh.
Mây trắng chiều nay như ngừng trôi
Gió rong chơi mãi cuối chân trời
Để em gánh lúa về qua xóm
Vai tròn ướt đẫm giọt mồ hôi
Đêm xuống trăng ngời sau bóng tre
Làng quê thơm nức vị đêm hè
Hương cau trộn lẫn màu trăng bạc
Như ướp nồng say một xóm quê
Đã xa lâu lắm chưa về lại
Một trời thương nhớ chốn quê xưa
Mẹ già tóc bạc chiều ra đứng
Bên khóm tre già lá phất phơ
Con cứ hẹn lần mai hẹn lữa
Về quê hái mẹ trái cau xanh
Nay trái đã vàng theo mong đợi
Mà con vẫn biệt bóng mù tăm
Đâu phải con say trời xứ lạ
Ngõ về con vẫn nhớ như in
Nhà mình mái lợp chưa thay rạ
Lặn lội đời con mãi kiếm tìm
* * *
Sao lại chọn chi ngày heo may thổi
Để lòng ta tựa cỏ xác xơ bông
Chiều hôm ấy ngàn mây giăng mờ lối
Áo cô dâu như vệt nắng qua đồng
Người đã mang mùa xuân sang xứ khác
Ta - mùa thu - Vàng lá rụng tơi bời
Trách mà chi lòng ai như vôi bạc
Thiếu cau trầu tình sớm nhạt màu tươi
Mấy ai nhớ vườn quê vàng hoa cải
Giếng đầu làng mát dịu giữa trưa oi
Đèn đô thị che mờ trăng thôn dã
Nên người ta quên lối cũ mất rồi.
TRẦN ĐÌNH XUÂN DŨNG
Bài thơ tình đánh mất
Tôi đánh rơi bài thơ đã viết cho em
Những dấu lặng chần chừ trong đêm sinh nhật
Bài thơ không che dấu những điều chân thật
Mà bấy lâu nay tôi đã uống say mèm
Lỡ ai nhặt được bài thơ nơi nào đó
Đọc thử giùm xem tôi đã viết những gì
Có thể quên rồi vì đêm ấy qua đi
Nghe sâu lắm nỗi buồn thật nhỏ
Hay là tôi cố tình đánh mất bài thơ
Bởi em không thích nỗi chờ đêm hôm ấy
Bởi trong thơ tôi lỡ hôn em vụng dại
Khiến phải đánh rơi rồi tiếc nuối giả vờ
Tôi lại thẩn thờ sao đêm ấy không mưa
Để ướt tóc những người tình cờ giữa phố.
(TCSH47/01&2-1992)
Phương Xích Lô - Lê Đình Ty
Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Hữu Trường
LÊ QUANG TRƯỞNG
Nó đặt dấu chấm hết cho cuộc đời sau một phút nghĩ quẩn đầy nông nổi.
THỦY TIÊN
Tôi tìm về một góc Thanh Tân yên bình và hoang sơ như chính những gì mà nụ thiên nhiên đã ưu đãi dành tặng cho nó - Thanh Tân miền mơ tưởng. Một vùng sơn thủy hữu tình với cảnh núi non trùng điệp xen lẫn những lèn đá róc rách tiếng suối chảy.
LGT: Lần đầu tiên vào cuối tháng 7/2012, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế tổ chức riêng Trại sáng tác Trẻ thuộc hai chuyên ngành Văn học và Âm nhạc.
Nguyễn Thiên Sơn - Trần Hữu Phiện
VŨ HẢI
Tặng Huế thân yêu,
10 Lê Huân và những năm tháng
LƯƠNG DUY CƯỜNG
Nhà chú ở tận rìa làng. Ở quê tôi, trước khi thông với cánh đồng, làng được rào quanh bằng một vòng tre đủ loại cao lớn, nhỏ to, xương xóc khác nhau. Những nhà đi rìa làng coi như chia nhau giữ phần rào đó cho làng.
Trần Hữu Dũng - Th. Hiền
PHẠM THỊ BÍCH THỦY Lần ấy, tôi có dịp về quê Huy, vừa công tác, vừa nhân tiện ghé thăm Lý - vợ Huy, bạn chí thiết của tôi ngày còn ở trường đại học.
LÊ QUANG VINH Những người nông dân vùng này thường gọi ông già ấy là lão Khứ. Đó là một ông già trạc khoảng sáu mươi, thân hình cao lớn và tầm thước. Cái cằm vuông và to của lão được trời ban cho bộ râu rễ tre ngắn, cứng và tuy hơi thô vẫn làm lão già bệ vệ hơn các lão làng khác.
PHẠM THỦY Định mệnh
DƯƠNG THÀNH VŨ Mùa hè năm nay mưa nhiều. Những trận mưa sung mãn rơi xuống đồng ruộng sau vụ gặt tháng ba. Ở thành phố, mưa đến với con người nhiều cung bậc, lắm nỗi lòng. Với gã bán sách ở vỉa hè này, mưa ban tặng cho hắn những ngày ế ẩm.
NGUYỄN NHƯ7h. Only Love Coffee. Đường Yersin. Anh không mấy khó khăn để tìm được cái quán này. Con đường Yersin không dài, anh để ý cả con đường chỉ có một quán cà phê duy nhất nên anh dễ nhận ra.
DƯƠNG PHƯỚC THUMười năm xa cách, nay gặp lại nhau mừng hết chỗ nói! Hòa - anh bạn tôi cứ nằng nặc mời về chơi nhà anh. Thôi thì cũng liều mình chậm phép một ngày ghé lại chỗ anh.
LÊ CÔNG DOANHCái hành lang rộng và dài hun hút khe khẽ vang nhịp chân đều đặn của cô gái. Chung quanh thì yên lặng. Đã qua nửa giờ mà cánh cửa có ô kính lờ mờ ánh điện vẫn chưa mở ra.
Trần Bá Đại Dương - Phạm Đương
CHÂU TOÀN HIỀN(Sinh viên Đại học y khoa Huế)
ĐẶNG MẠNH PHỔTôi ngập ngừng đưa tay trên những phím đàn, cố tìm những giai điệu… nhưng những nét nhạc mà tôi muốn nắm bắt cứ như trượt khỏi tầm với… Bất giác tôi thở dài, bỏ dở một giai điệu đứng dậy.
Ba bài thơ được giải trong cuộc thi văn thơ của Trường Đại học Sư phạm Huế