TRẦN HOÀNG PHỐ
Các pho tượng cổ ở chùa Thành Trung - Ảnh: quangdien.thuathienhue.gov.vn
Trầm tư với nhịp thời gian
bên bóng thành Hóa Châu xưa
Anh gõ vào viên gạch thành cổ
nghe âm vang tiếng ong ong u u
tím ngan ngát mùi hương xưa dĩ vãng
Rất tình cờ
anh phát hiện
những chiếc cọc thời gian
cắm ở chân tường thành quá khứ
Đêm Hóa Châu xanh bao la trăng
Ai đốt mùi nhang trầm thơm
thoắt rung mình các hương hồn huyền sử
Linh hồn anh là tiếng chuông chùa Thành Trung
ngân nga bổng trầm trong những đêm khuya khoắt
bay trập trùng qua những trang gia phả thập nhị tôn phái
của những bậc tiền nhân khai hoang mở đất
Bụi thời gian còn cay cay mắt khói hương
ngày tế lễ cháu con cúi đầu vọng bái
Mùa xuân hàng vạn cánh bướm rực rỡ muôn màu
bay trên luống cải hoa vàng các đền thờ họ
Hương rau mùi vò trên tay thơm ngai ngái cay nồng
Mùi hương thơm bay dọc mấy trăm năm
bên những triền sông phù sa màu mỡ
Linh hồn anh là những mảnh ghép
của ngàn năm lịch sử
các thời đại như sóng vỗ
gối lên nhau
Trên bức bình phong ghép óng ánh các mảnh sành sứ
Con nghê đình làng Tây Thành như bay lên
ngạo nghễ với đổi thay
Ngày cuối năm
Anh rót và rưới rượu An Thành thượng tửu tiến vua
xuống các dòng sông Linh Giang
Kim Trà Đan Điền Bồ Giang xưa cũ
chiêu hồn các bậc tiền nhân mở cõi
Bóng các tráng sĩ thành xưa hư ảo đi về
Chiều hạ vàng
Anh lang thang qua Chợ Cầu
nơi rủ bóng cây đa thiêng làng Phú Lương cổ thụ
Anh nghiêng mình
bên miếu bà âm u thờ nữ tướng họ Phan
Anh nếm dĩa bánh đúc mắm nêm
đậm tình quê dân dã
Anh ăn miếng cau
têm miếng trầu ca dao cay bùi lịch sử
Anh qua đền thờ họ xưa
nơi có hương án tưởng niệm tiến sĩ Phan Đình Bình
chết oan khuất trong ngục
anh thắp nén nhang thơm cho linh hồn ông siêu thoát
Hoàng hôn xuống
Anh đứng trên cầu Thanh Hà thơ mộng
Khói đồng còn bay bàng bạc trắng trời xa
nơi đây anh ngắm những cánh đồng lúa vàng trĩu nặng
ngút ngàn chạy dọc ven sông
và bóng hàng dương liễu
mơ màng
khói biếc
Linh hồn anh là phiến đá thiêng
bên cạnh đình An Thành xưa cũ
như con mắt thần Siva bất tử trầm tư
nhìn sóng nước thời gian dâu bể
chảy như mơ bên cầu ở ngã ba sông
Bóng Thành Hóa Châu sừng sững hiện về
Nơi sầm uất xưa dọc ngang đô hội
bóng tướng sĩ trong tiếng trống cầm canh
đi lại uy nghi một thuở
Đêm rắc muôn vàn vì sao
vào bầu trời bao la giấc mộng
Quảng Thành mơ
mai này vươn vai thành thị tứ ven đô
Mơ no ấm bình an
trong mắt Hóa Châu huyền sử
Trại sáng tác VH Quảng Điền 2012
(SĐB9-12)
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang
PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá Vọng Phu thế này?
THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu
TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu
NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.
TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.
LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...
DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này
ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa
Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...
Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?
LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.
Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên Mụ nắng chan vàng
Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường
...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...
Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.
Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức
Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi