TRẦN HOÀNG PHỐ
Các pho tượng cổ ở chùa Thành Trung - Ảnh: quangdien.thuathienhue.gov.vn
Trầm tư với nhịp thời gian
bên bóng thành Hóa Châu xưa
Anh gõ vào viên gạch thành cổ
nghe âm vang tiếng ong ong u u
tím ngan ngát mùi hương xưa dĩ vãng
Rất tình cờ
anh phát hiện
những chiếc cọc thời gian
cắm ở chân tường thành quá khứ
Đêm Hóa Châu xanh bao la trăng
Ai đốt mùi nhang trầm thơm
thoắt rung mình các hương hồn huyền sử
Linh hồn anh là tiếng chuông chùa Thành Trung
ngân nga bổng trầm trong những đêm khuya khoắt
bay trập trùng qua những trang gia phả thập nhị tôn phái
của những bậc tiền nhân khai hoang mở đất
Bụi thời gian còn cay cay mắt khói hương
ngày tế lễ cháu con cúi đầu vọng bái
Mùa xuân hàng vạn cánh bướm rực rỡ muôn màu
bay trên luống cải hoa vàng các đền thờ họ
Hương rau mùi vò trên tay thơm ngai ngái cay nồng
Mùi hương thơm bay dọc mấy trăm năm
bên những triền sông phù sa màu mỡ
Linh hồn anh là những mảnh ghép
của ngàn năm lịch sử
các thời đại như sóng vỗ
gối lên nhau
Trên bức bình phong ghép óng ánh các mảnh sành sứ
Con nghê đình làng Tây Thành như bay lên
ngạo nghễ với đổi thay
Ngày cuối năm
Anh rót và rưới rượu An Thành thượng tửu tiến vua
xuống các dòng sông Linh Giang
Kim Trà Đan Điền Bồ Giang xưa cũ
chiêu hồn các bậc tiền nhân mở cõi
Bóng các tráng sĩ thành xưa hư ảo đi về
Chiều hạ vàng
Anh lang thang qua Chợ Cầu
nơi rủ bóng cây đa thiêng làng Phú Lương cổ thụ
Anh nghiêng mình
bên miếu bà âm u thờ nữ tướng họ Phan
Anh nếm dĩa bánh đúc mắm nêm
đậm tình quê dân dã
Anh ăn miếng cau
têm miếng trầu ca dao cay bùi lịch sử
Anh qua đền thờ họ xưa
nơi có hương án tưởng niệm tiến sĩ Phan Đình Bình
chết oan khuất trong ngục
anh thắp nén nhang thơm cho linh hồn ông siêu thoát
Hoàng hôn xuống
Anh đứng trên cầu Thanh Hà thơ mộng
Khói đồng còn bay bàng bạc trắng trời xa
nơi đây anh ngắm những cánh đồng lúa vàng trĩu nặng
ngút ngàn chạy dọc ven sông
và bóng hàng dương liễu
mơ màng
khói biếc
Linh hồn anh là phiến đá thiêng
bên cạnh đình An Thành xưa cũ
như con mắt thần Siva bất tử trầm tư
nhìn sóng nước thời gian dâu bể
chảy như mơ bên cầu ở ngã ba sông
Bóng Thành Hóa Châu sừng sững hiện về
Nơi sầm uất xưa dọc ngang đô hội
bóng tướng sĩ trong tiếng trống cầm canh
đi lại uy nghi một thuở
Đêm rắc muôn vàn vì sao
vào bầu trời bao la giấc mộng
Quảng Thành mơ
mai này vươn vai thành thị tứ ven đô
Mơ no ấm bình an
trong mắt Hóa Châu huyền sử
Trại sáng tác VH Quảng Điền 2012
(SĐB9-12)
Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh - Đỗ Hàn - Phan Văn Chương - Tháng Năm - Nguyễn Ngọc Hưng - Phạm Xuân Phụng - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Loan - Triệu Nguyên Phong
Tên thật: Trương Nhật Tín, sinh năm 1991, quê quán thôn An Ngãi Tây, xã Hòa Sơn, Đà Nẵng. Hiện sống với gia đình tại thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Daklak; - bị khiếm thính nhẹ từ nhỏ. Từng có thời gian ở Hà Nội và sống nhiều lần ở Sài Gòn. Bắt đầu làm thơ, viết truyện, Văn Phẩm Ý (dạng tùy bút phác họa vô thực)… từ khoảng năm 2005, 2008.
ANH THƠ
PHAN HOÀNG
Nguyễn Hồng Hạnh - Phan Lệ Dung - Hoàng Long - Hoàng Vân Khánh - Nguyên Quân - Bùi Mỹ Hồng - Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Nghĩa - Từ Sâm
ĐÔNG TRIỀU
NGUYEN SU TU
Thủy táng...!
ĐẶNG MỸ DUYÊN
Nguyễn Thánh Ngã - Vương Ngọc Minh - Phạm Bá Thịnh - Hồng Vinh - Trần Thị Tường Vy - Trần Hương Giang - Đông Hương - Nguyễn Đức Sĩ Tiến - Nguyễn Thanh Mừng
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
Những đứa trẻ
LTS: Những giọt thơ về Huế như một thoáng mưa bóng mây, tự nhiên rơi và đem lại cảm giác lạ lẫm. Huế hiện lên cũng là lạ, như cô gái bước ra từ đóa sen thiền. Sông Hương xin giới thiệu những bài thơ vừa mới gửi đến của Lam Bình (tên thật là Hoàng Thị Mỹ Bình), hiện ở Hà Nội.
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Trần Mạnh Hảo - Hoàng Nhuận Cầm - Hoàng Vũ Thuật - Hoàng Cát - Đỗ Hoàng - Mai Văn Hoan - Nguyễn Loan - Phù Sa Lộc
LÊ THỊ MÂY
HOÀNG DIỆP LẠC
Nguyễn Man Kim - Nguyễn Đức Dũng - Hà Duy Phương - Phạm Thị Ngọc Thanh - Lại Đăng Thiện
LTS: Trong vai công chúa Tây Hạ (vở kịch Thành Cát Tư Hãn của Vũ Khắc Khoan), Nguyễn Tuyết Lộc đã để lại trong lớp học sinh Quốc Học – Huế những năm 1960 một hình ảnh khó quên. Hơn 50 năm sau chị mới trở lại Huế qua hai bài thơ giới thiệu trên Tạp chí Sông Hương số này.
LGT: Không làm dáng và càng không kiểu cách, những ngôn từ cuộc sống chân thật tự tình hiện diện khắp nơi trong thơ Ngô Thị Hạnh, chạy dọc những bờ gió và mang theo những câu chuyện, những cảm xúc nhuần nhị, những trăn trở đầy cá biệt… Cũng nhiều khi bắt gặp những riết róng thở gấp gáp của gió hậu hiện đại trong thơ của chị.
NGUYỄN THANH MỪNG
Uống cà phê với Nguyễn Mộng Giác
và Tạ Chí Đại Trường
Ngưng Thu - Đoàn Trọng Hải - Trần Tịnh Yên - Lưu Ly - Phan Công Tuyên