NGUYỄN GIÚP
Ảnh: internet
Ngược sông Thu
Chào những ban mai
Chào những chiều tà
Có tôi quay về chốn cũ
Bãi bồi quê cha quê mẹ
Xanh non lúa non dâu
Mỏng mảnh nỗi niềm sông từng hồi thức
Khuôn mặt người quen chảy dài mùa màng
Đêm quê họ mỏi lòng nguồn cội
Tre cong đời tre gửi vào đất đai khúc chiết
Lục tung nỗi nhớ nhà lại gặp sắn khoai lận đận
Nửa đời không giấc mơ buổi trăng
Làm sao như con bê vàng ngây ngô bú mẹ
Làm sao bẻ thân lau mà cờ
Cho tôi trắng cơn khát
Cho tôi đói
Cho tôi quay về không một mảnh
Cho tôi ngấm tôi mà lột cả
Sông ơi! Cắm cây sào xuống đáy
Cát sỏi xì xào
Cầm vào đây thật chặt cho tôi buộc con thuyền người dưng
Bên kia đồng dế non ngậm gió
Bờ kêu một thớ trăng vuông
Đất ơi! Nước ơi! Mái đình rêu
Người ơi! Câu hát xưa nương dâu
Tình yêu mở ra đất đai cày lật
Ta từng ấy tha phương đành lỗi quê nhà
Chiêm Sơn chiều quay khung tơ
Xuân thì trổ ngực em có về
Ra đồng mần… quản chi áo rách
Quay xuống mà cạn sông
Chắp hai tay lên ngực lạy với lòng Quảng Nam
U u trăm năm ngàn năm cỏ dựng
Anh hùng cọ núi xương khô
Mới hay da thịt mẹ cha
Mới hay Kim Tích vào quê kiểng
Một nấm mồ vôi phủ cỏ voi
Một ngụm nước đầy nhổ sào
Thả trôi…
Tôi & Sông thành biển.
(SH283/09-12)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN