TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Ảnh: internet
Tiểu khúc cho những ngày tàn mộng
1.
nếu một ngày tôi ngủ, xin bạn
đừng đánh thức tôi dậy, bằng mọi cách
tôi ở đó, bên kia ngọn đồi, nghĩa địa của nỗi đau
nếu một ngày tôi ngủ, vĩnh viễn
đừng đánh thức tôi dậy, xin bạn
cuối thung lũng tình yêu, tôi ở đó
nếu một ngày tôi ngủ, lãng quên
xin bạn, đừng đánh thức tôi dậy
dưới dòng sông cô đơn, tôi ở đó
2.
tôi sẽ cài lên thơ một nụ hôn
trước khi trời sáng
giọt sương khuya sẽ tẩm ướp linh hồn
tôi sẽ cài lên mắt đêm một nỗi nhớ
trước khi trời sáng
mái tóc người sẽ tẩm ướp linh hồn
tôi sẽ cài lên môi khuya một ánh mắt
trước khi trời sáng
những con đóm trong nghĩa trang sẽ tẩm ướp linh hồn
3.
ngày giòn tan hương nắng
em bước qua khu vườn trồng đầy loài hoa tử đằng
dưới gốc cây Chán Nản
tôi nằm đó đếm xác những vì sao
vừa được bốc mộ
con kiến cánh trở về hỏi thăm đường biên của sợi tóc
người viễn trình ngang đôi mắt thiếu chân trời
những tiếng sấm trở về trong chiếc máng lặng im
mỏm đồi nhục cảm thêm một lần đổi thay sắc tố
ngày bơ vơ như ngực trẻ
em trở về ngang qua khu vườn chất đầy xác loài hoa tử đằng.
4.
chẳng cần ai phân tích những cô đơn
ngày trôi qua tôi những hình hài hư ảo
những dự cảm tiếc nuối
níu vào bình minh, hạ sinh những mặt trời tấy đỏ
chẳng cần ai phân chiết những âu lo
ngày trôi qua tôi những hình hài xơ xác
những dự cảm lẻ loi
níu vào vai gió, hạ sinh những con đường dị tật
5.
Đừng đánh thức tôi dậy, bằng mọi cách
Người biết đấy, ngày xanh đã từ trần
Như chỉ còn những cánh đồng, những con sâu trở về viên tịch
Tàn vong của ước mơ, hóa thân vào đất lạnh
Như chỉ còn những trận bão, điên cuồng
Trên ngọn tháp suy tư, những nhãn tuyến vong tình
Chẳng còn, người biết đấy, những đôi tình nhân tử nạn vì yêu
Chỉ còn những ngã tư ngủ vùi trong chiếc chăn hoen mốc
Thời gian ngậm đầy cuống họng, những hình hài mưng mủ
Trong không gian ngập tràn máu thảm
Những con chim khát vọng ngừng bay.
(TCSH371/01-2020)
Ý NHI
Trần Minh Tạo - Trương Vạn Thành - Vĩnh Nguyên - Nhất Lâm - Châu Thu Hà - Nguyễn Thành Trung - Hà Duy Phương
MAI DIỆP VĂN
HƯỜNG THANH
Ngô Xuân Hội - Nguyễn Đức Mậu - Nguyễn Thụy Kha - Dương Thành Vũ
Văn Công Hùng - Kai Hoàng - Trần Phương Kỳ - Vũ Dy - Nguyễn Man Kim - Đức Sơn - Pháp Hoan - Nguyễn Đạt - Khaly Chàm
LÊ THÀNH NGHỊ
P.N.THƯỜNG ĐOAN
TRỊNH CÔNG LỘC
Lê Văn Ngăn - Thanh Thảo - Vĩnh Nguyên - Hồ Hồng Trâm - Đăng Vũ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Đức Quang
Trần Thị Tường Vy - Nguyễn Nghĩa - Nguyễn Hoàng Thọ
LGT: Võ Công Liêm quê quán Vỹ Dạ. Bắt đầu làm thơ năm 2000 (lúc sắp bước vào tuổi thất thập cổ lai hy). Điều đặc biệt này có ý nghĩa hơn khi đọc thơ anh. Trong thơ, anh đã diễn tả tột độ cái khí thơ mà khi đọc tôi nhận được chất thơ vốn đã tiềm tàng trong anh mà anh không chịu phát tiết những ngày tháng trước đây. Những dòng thơ mang tính quê hương nhưng chứa trong một không gian siêu hình mà đôi khi vấn vương vào một thế giới bồng bềnh, đầy cảm xúc hơn là suy tưởng.
Trần Dzạ Lữ (giới thiệu)
Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Giúp - Nguyễn Thiền Nghi - Vĩnh Nguyên - Trần Thị Tường Vy - Từ Hoài Tấn - Lê Ngã Lễ - Ngàn Thương
LÂM THỊ MỸ DẠ
PHAN HOÀNG
HẢI BẰNG
NGUYỄN VĂN DINH
VĂN LỢI
Đông Triều - Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Tấn Tuấn - Triệu Nguyên Phong
LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
Hoàng Vũ Thuật (gt)