TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Ảnh: internet
Tiểu khúc cho những ngày tàn mộng
1.
nếu một ngày tôi ngủ, xin bạn
đừng đánh thức tôi dậy, bằng mọi cách
tôi ở đó, bên kia ngọn đồi, nghĩa địa của nỗi đau
nếu một ngày tôi ngủ, vĩnh viễn
đừng đánh thức tôi dậy, xin bạn
cuối thung lũng tình yêu, tôi ở đó
nếu một ngày tôi ngủ, lãng quên
xin bạn, đừng đánh thức tôi dậy
dưới dòng sông cô đơn, tôi ở đó
2.
tôi sẽ cài lên thơ một nụ hôn
trước khi trời sáng
giọt sương khuya sẽ tẩm ướp linh hồn
tôi sẽ cài lên mắt đêm một nỗi nhớ
trước khi trời sáng
mái tóc người sẽ tẩm ướp linh hồn
tôi sẽ cài lên môi khuya một ánh mắt
trước khi trời sáng
những con đóm trong nghĩa trang sẽ tẩm ướp linh hồn
3.
ngày giòn tan hương nắng
em bước qua khu vườn trồng đầy loài hoa tử đằng
dưới gốc cây Chán Nản
tôi nằm đó đếm xác những vì sao
vừa được bốc mộ
con kiến cánh trở về hỏi thăm đường biên của sợi tóc
người viễn trình ngang đôi mắt thiếu chân trời
những tiếng sấm trở về trong chiếc máng lặng im
mỏm đồi nhục cảm thêm một lần đổi thay sắc tố
ngày bơ vơ như ngực trẻ
em trở về ngang qua khu vườn chất đầy xác loài hoa tử đằng.
4.
chẳng cần ai phân tích những cô đơn
ngày trôi qua tôi những hình hài hư ảo
những dự cảm tiếc nuối
níu vào bình minh, hạ sinh những mặt trời tấy đỏ
chẳng cần ai phân chiết những âu lo
ngày trôi qua tôi những hình hài xơ xác
những dự cảm lẻ loi
níu vào vai gió, hạ sinh những con đường dị tật
5.
Đừng đánh thức tôi dậy, bằng mọi cách
Người biết đấy, ngày xanh đã từ trần
Như chỉ còn những cánh đồng, những con sâu trở về viên tịch
Tàn vong của ước mơ, hóa thân vào đất lạnh
Như chỉ còn những trận bão, điên cuồng
Trên ngọn tháp suy tư, những nhãn tuyến vong tình
Chẳng còn, người biết đấy, những đôi tình nhân tử nạn vì yêu
Chỉ còn những ngã tư ngủ vùi trong chiếc chăn hoen mốc
Thời gian ngậm đầy cuống họng, những hình hài mưng mủ
Trong không gian ngập tràn máu thảm
Những con chim khát vọng ngừng bay.
(TCSH371/01-2020)
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC
NGUYỄN THỤY VÂN ANH