Tiếng lòng chân thành của một “nghệ sĩ hát rong”

09:04 12/03/2009
NGUYỄN KHÁC PHÊ (Đọc “Nửa vòng đất lạ buồn vui xứ người” của Bảo Cường)  Tôi tin là Bảo Cường không tự ái khi bị (hay “được”) gọi là “nghệ sĩ hát rong”.  Vì không dễ có được danh hiệu này. Người nghệ sĩ không hề bị trói buộc, chẳng hề ra giá “cát-sê”, gần gũi với nhiều tầng lớp công chúng ở mọi phương trời mới  được tặng danh hiệu dân dã mà đáng yêu  đó.

Tôi từng được nghe Bảo Cường thổi sáo, ngâm thơ mấy chục năm trước, trong dịp thay mặt Tạp chí “Sông Hương” vào TP. Hồ Chí Minh dự họp “đồng hương”, nhưng đọc tập “Nửa vòng đất lạ buồn vui xứ người”, chợt thấy anh thật xứng đáng với danh hiệu “nghệ sĩ hát rong” đa tài, bền bỉ, trẻ mãi không già.  Cũng thật bất ngờ khi biết người nghệ sĩ tung hoành trên nhiều sàn diễn suốt từ Huế đến TP. Hồ Chí Minh, từ Pháp đến Mỹ và đã “sở hữu” vô kể là huy chương, bằng khen lại xuất thân từ rẻo đất nghèo heo hút - “chiến khu” Dương Hoà, từng là chú bé chăn trâu, từng phải vất vả kiếm sống trên những cánh rừng Bù Đăng, Bù Đốp… Thì ra nghị lực và ý chí của con người  thay đổi được cả số phận.

Bảo Cường đã “tự bạch” trong cuốn sách: “Không cầu kỳ hoa mỹ, nghĩ sao viết vậy…Đây là tấm lòng rất thật…” Nhưng “nghĩ sao viết vậy”, chân thật như Bảo Cường, không phải ai cũng làm được. Chúng ta từng biết không ít tên tuổi nghĩ một đằng, nói một nẻo, chỉ nói và viết những gì hợp thời và có lợi cho mình. Bảo Cường thì…huỵch toẹt, thẳng băng. Anh chẳng ngại ca ngợi nước Mỹ có những đô thị, công trình hiện đại nhất thế giới,  nhưng cũng không e dè khi buông lời phê phán: “…chương trình “Việt Nam tình ca” lại đi hát nhạc Mỹ Chắc hết người Việt, đi mời vũ đoàn Mỹ mặc áo dài nhảy tửng, đá chân kiểu võ Tàu…Không hiểu nhà tổ chức , đạo diễn muốn thể hiện cái gì? Còn T.H. thì miễn bàn. Nguyên một mảng bụng, rốn phơi bày giữa bàn dân thiên hạ…” Tôi e ngại thay cho anh, viết tắt tên ca sĩ, còn Bảo Cường thì viết rõ, mà không chỉ chê một người. Chẳng biết mấy người bị anh “chê” có nổi xung mà kiếm cớ trả đũa anh không... Nói vậy, nhưng tôi tin những nghệ sĩ chân chính đứng bên anh vì anh thành thực và không thiên vị - Bảo Cường cũng thẳng thắn phê phán những cảnh lố lăng, những chuyện  giả dối trong hoạt động văn nghệ ở quê nhà với quan niệm rất đúng đắn: “Con người sống phải có văn hoá, nhất là ca sĩ càng cần có văn hoá hơn, vì các bạn đang trình diễn trước hàng ngàn, vạn khán giả.”

Bảo Cường thành thực cả khi xót xa phải bỏ khoản tiền lớn đi tắc-xi, khi tỏ lòng tri ân những bạn bè đã “lì xì”, mua sách, đĩa CD giúp anh, nhưng đồng đô-la và miền đất hứa có người coi là “thiên đường” không quyến rũ được đứa con của vùng chiến khu Dương Hoà nghèo khó. “Những ngày ở Mỹ tôi càng hiểu thấm sâu hơn về hai chữ “quê hương”. Lúc này ước chi cùng vợ về quê mình ở Dương Hoà. Vợ chồng cùng mơ màng trên sông Hương…” Trong cuốn sách có thể gọi là “du ký về nước Mỹ”, nhưng tác giả đã dành khá nhiều trang nhắc lại những kỷ niệm ở Việt Nam - từ quê hương Dương Hoà đến những vùng đất miền Nam hào phóng đã đùm bọc anh trên mỗi bước trưởng thành, từ những trò đùa “quái quỷ” hồi thơ dại đến mối tình đầu tuổi thanh xuân... Có thể sẽ có độc giả “chê” tác giả đã sa đà với hoài niệm, thậm chí có lúc “lạc đề”, nhưng làm sao người nghệ sĩ ngăn được niềm cảm hứng đẹp đẽ và thiêng liêng dâng trào trên sàn diễn? Phải, cuốn sách của anh chính là “sàn diễn” luôn biến hoá của nghệ sĩ đa tài Bảo Cường; và có lẽ anh không muốn “độc diễn” nên đã trích cả những bài báo mà anh thích thú, nhưng bao trùm tất cả là tiếng lòng chân thành của một nghệ sĩ luôn đau đáu một niềm thương nhớ quê hương, nguồn cội, dù ở nơi xa nửa vòng trái đất, dù đang sống giữa chốn phồn hoa…

             N.K.P 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • “…Mới ngày nào của buổi sáng hội ngộ mùa thu 2008, các bạn trẻ cùng nhau thảo luận về sân chơi cho văn chương trẻ, nhận ra sự bơ vơ mà như một lời tự tình rất thực đã so sánh: “Con nai vàng ngơ ngác của nhà thơ Lưu Trọng Lư còn có thảm lá vàng để dẫm lên, còn những bước chân tập tễnh vào chốn văn chương của những cây bút trẻ đã không biết dẫm lên đâu trong mênh mông cuộc sống xô bồ hiện tại”.

  • Có thể nói như vậy về cuộc “ra quân” cùng lúc của 14 họa sĩ trẻ tại cơ sở “Nghệ thuật không gian mới” ở thôn Lại Thế (xã Phú Thượng, Phú Vang) chiều ngày 21/12/2008.

  • Sáng sớm ngày 7-12-2008, giữa rừng thông bên núi Ngũ Phong, phường An Tây TP Huế đã diễn ra Đại lễ khánh thành đền thờ vua Trần Nhân Tông (TNT) - nhân kỷ niệm 750 năm ngày sinh vua TNT 7/12/1258-7/12/2008 và 700 năm ngày mất 1308-2008 do Sở Văn hóa - Thể thao và du lịch tỉnh Thừa Thiên Huế long trọng tổ chức trong khu Trung tâm văn hóa Huyền Trân.

  • Ngày 22/11 vừa qua, tại xóm 3 thôn Lại Thế huyện Phú Vang đã long trọng tổ chức Lễ khai mạc triển lãm tranh “Nơi mới” của các nghệ sĩ: Phan Hải Bằng, Nguyễn Thiện Đức, cặp song sinh Lê Đức Hải - Lê Ngọc Thanh, Võ Xuân Huy, Hoàng Đăng Nhuận, Trương Thiện.

  • Tạp chí Sông Hương phối hợp với Học bỗng Vang Vang đã trao 65 suất quà cho con em bà con lao động nghèo, cụ thể là các cháu từ 5-10 tuổi con em các nghiệp đoàn xích lô xe thồ ở thành phố Huế.

  • Các cháu đều rất đáng thương tâm, chịu nhiều thiệt thòi vì tật nguyền, nhiều cháu gặp phải bệnh chân voi, bại não nằm liệt người một chỗ, thiểu năng trí tuệ không tự ăn uống sinh hoạt được, câm điếc bẩm sinh. Các cháu đều ở trong những ngôi nhà nghèo, bố mẹ là công nhân lao động lương không đủ trang trải và không có điều kiện chăm sóc các cháu ... 

  • Đề án nhằm xây dựng thành phố Festival Huế mang tầm quốc gia và quốc tế với đặc trưng của Việt Nam; xây dựng Huế trở thành thành phố du lịch trong mối gắn kết hài hòa với thành phố Festival.

  • Rồi thì năm 2000, năm chuyển giao giữa hai thế kỷ và hai thiên niên kỷ cũng đã qua, để cho thế kỷ XXI chính thức khai mạc vào xuân Tân Tỵ này.

  • Ban chỉ đạo vận động hiến máu tình nguyện tỉnh Thừa Thiên Huế vừa tuyên dương gia đình chị Lê Thị Thêu, người dân tộc Katu, trong phong trào hiến máu nhân đạo. Có tới 9 thành viên trong gia đình chị cùng tham gia hiến máu.

  • Do ảnh hưởng của hai đợt rét đậm, rét hại kéo dài gần hai tháng qua, hàng chục ha cây thanh trà ở xã Thủy Biều, TP Huế không thể ra hoa.