Thuyền trưởng Chỉ có một con đường, tên là vô tận Chỉ có một lỗi lầm, tên là quá khứ Chỉ có một màn đêm, tên là đại dương Sa mạc câm lặng kia Đã trôi ngàn năm dưới mặt trời thiêu đốt. Ta đã thấy quanh ta Mỗi ngọn sóng hé một khe cửa Những mắt cá nhạt hồng chảy trong mê lộ Như ký ức chảy trong đêm lặng gió Như máu tim ta bạc nhược đã lâu rồi. Tiếng gọi thì thầm của vì sao cuối trời Trong suốt như một dòng nước mắt Chảy dài trên gò má vô danh Chiều thứ bảy cuối cùng trên trái đất. Chỉ có một con đường, tên là vô tận Xin chớ hoài công tìm kiếm con tàu mang theo linh hồn tôi. Hà Nội Những ô cửa không quen đầy ắp tiếng cười Những vườn sỏi tôi lỡ quên đi Nơi sắc màu đã thành xác ướp Hà Nội của tôi Thật nhiều lá Thật nhiều phố Thật nhiều những chiều buồn. Đầu ô sáng nay hửng nắng. Tôi đi, ngực phong phanh Tay đút túi quần, chẳng cần cố nhập cuộc Thích thú ăn một que kem toàn nước đá Qua chợ Bưởi, mua bó dọc mùng chẳng biết để làm gì. Xám nẫu trong mưa Con đường không định trước Vẫy gọi đôi chân về phía ngoại thành Đèn đỏ ngã tư, mắt đàn ông mệt mỏi Những gót chân bí ẩn đi về. Hà Nội của tôi Dãy bàng trơ trọi Có thể chúng đã từng trẻ, từng vui Nơi thánh địa của những ngày lửa đạn? Con đường vẫy gọi tôi về phía ngoại thành. Đào Nhật Tân mùi hương khác rồi Vẻ đẹp đàn bà đã tàn tạ đi Đến cả mưa xuân cũng khác. Thật kinh tởm những xác chuột vứt ra đường. Hà Nội ơi, Vì sự hèn hạ của chính mình mà tôi khóc. Nhưng đêm đã về, đêm đã về Dịu dàng như sự bất tử Trong gió sông Hồng trên triền đề cao. Rượu Có thể bên ngoài là một chân trời khác? Niềm hoan lạc cay đắng Nhưng có chim thú nào hưởng được cùng ta! Có thể bên ngoài là một chân trời khác? Hãy nhìn vào đáy cốc Như nhìn thấu đại dương: Những vòng sóng đang lan tới chân trời. Chúng tượng trưng cho điều gì - Những vòng sóng từng làm tôi hãy hùng Từng làm tôi say đắm? Chúng tượng trưng cho điều gì? Chúng tượng trưng cho điều gì? Giác quan chỉ nói lên niềm tuyệt vọng. Những vòng sóng đang lớn dần lên Tôi nín thở đợi mùa biển động. Giấc ngủ của sách Ngủ trên giá đầy bụi Mơ giấc mơ có những vòng khói Những bóng ma, muông thú, người tình, Những thế giới biệt lập sẵn sàng xẻ chia Nhưng không bao giờ chịu hòa nhập, Những âm thanh sẵn sàng vang lên Nhưng mãi mãi là âm thanh câm lặng, Những linh hồn đã chết lâu rồi Nhưng sẵn sàng sống lại Cựa quậy, ca hát, nói cười Trong đêm dài ẩm ốc mùi gián và lông chuột, Một bài thơ chợt hiện, Và thân thể non tơ đang lớn dần lên của con trai tôi. Giấc ngủ của thời gian, màu trắng, đang từng phút ngả vàng Mô phỏng sự bất tử Như tiếng mọt đục vào đêm tối Những vì sao nhẫn nại sáng phía chân trời. NGÔ TỰ LẬP (nguồn: TCSH số 149 - 07 - 2001) |
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC