NGUYỄN THÀNH VÂN
Ảnh: internet
Thương lắm đồng đội tôi
1.
Tuổi hai mươi trong trẻo
Như nước suối ban mai
Lên đường đi đánh giặc
Đã hẹn hò cùng ai?
Đất nước tan bóng giặc
Các anh không trở về
Nằm lại nơi ngã xuống
Sâu thẳm một miền quê
Thương mẹ già lặng lẽ
Chờ bước chân qua thềm
Nhớ lời ru nhè nhẹ
Nhớ dòng sông êm đềm
2.
Nơi các anh an nghỉ
Cạnh đường Hồ Chí Minh
Quanh năm nghe gió hát
Quanh năm thơm hương rừng
Một ngàn tư ngôi mộ
Thẳng hàng dọc hàng ngang
Trong nghĩa trang A Lưới
Trắng sáng nắng chiều vàng
Một ngàn hai ngôi mộ
Các thông tin trên bia
Tất cả còn để ngỏ
Tiếng các anh vọng về
Các anh ơi thức dậy
Đồng đội đang rất gần
Thắp hương từng ngôi mộ
Với tấm lòng tri ân
3.
Các anh có nhớ hết
Đã bao người viếng thăm
Thắp nén hương thành kính
Sâu lắng mãi trong lòng
Các anh có nhớ hết
Bao người nước mắt rơi
Những hàng bia để ngỏ
Thương tận cùng xa xôi
Từ nhiều miền đất nước
Có bao người đến đây
Tìm người thân, đồng đội
Nỗi đau buồn chơi vơi
Chúng tôi đồng đội cũ
Trở về sau chiến tranh
Cuộc đời trao ân huệ
Các bạn đã nhường mình
4.
Đất nước tan bóng giặc
Xây dựng đẹp hơn nhiều
Thênh thang đường hạnh phúc
Ngọt lành lời thương yêu
Con đường mòn cứu nước
Mang tên Hồ Chí Minh
Nay thành đường Quốc lộ
Mang ấm no yên bình
Các anh nằm đất mẹ
Giữa Trường Sơn mênh mông
Giữa tình dân biển cả
Ôm các anh trong lòng
Tuổi hai mươi trẻ mãi
Cùng cung đàn mùa xuân
Mỗi sớm mai thức dậy
Nghe lời thơ Hương thầm (*)
----------------
(*) Bài thơ Hương thầm của nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn viết tặng em trai Phan Hữu Khải trước lúc lên đường nhập ngũ. Bài hát cùng tên do nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc (trở thành bài ca đi cùng năm tháng). Bài thơ được khắc trên một phiến đá lớn do gia đình liệt sĩ Phan Hữu Khải và gia đình tiến sĩ Võ Văn Hồng cung tiến để tưởng nhớ các liệt sĩ và em trai Phan Hữu Khải đang an nghỉ tại Nghĩa trang liệt sĩ A Lưới.
(TCSH362/04-2019)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê