VÕ QUÊ
Nhà thơ Võ Quê - Ảnh: internet
Thừa Phủ ơi, lòng ta hồng biển lửa !
Khi mùa đông rớt xuống vai người
Chiếc lá vàng khô chết hồn vui
Lòng em có đau ơi người tù thiếu nữ!
Manh áo nâu bùn em nép mình đằng sau cánh cửa
Những cánh cửa chua ngoa giam hãm cánh chim hiền
Giọt nước mắt em rưng rức từng đêm
Ta biết em đang vo thành lửa bỏng
Ngày em đến ngây thơ ngờ nghệch vô cùng
Tội tình gì một sớm ven sông
Lũ chúng bạo hành em
Lưỡi lê ghìm đầu súng
Mẹ rên xiết gào lên uất hận
Con tôi! Tội nghiệp con tôi
Hai ơi, con đã đi rồi
Vườn hoang cỏ cháy mẹ ngồi khóc con!
Từ đó không còn bay áo mỏng
Trên quê em hào khí ngất Trường Sơn
Trong khám lạnh lòng càng cao căm phẫn
Em lớn khôn theo chí căm hờn
Em đang mơ ngày bứt xiềng bạo lực
Đời hồn nhiên hoa bướm thong dong
Sau cánh cửa nhà giam nụ cười thơm giấy mực
Tiếng hát em về réo rắt dòng sông
Ơi người tù thiếu nữ trưa nay
Đang âm thầm quét lá khô rơi trên vỉa hè Lê Lợi
Lòng em đau theo từng nhát chổi lạnh lùng
Ta biết lòng em đang rực hồng biển lửa
Chờ gió ngày bão lớn thổi bùng lên
Chí Hòa, Tân Hiệp, Côn Sơn
Cuồng phong Thừa Phủ cuốn tan ngục tù
Mắt em sáng nắng mùa thu
Tình long lanh ý ngọc
Em đang mơ ngày bạo quyền ngã gục
Xác chúng phơi trên ngưỡng cửa của đề lao
Kiêu hùng tóc biếc bay cao
Em tung nón rách
Em gào: Tự do !
Ngày mai trên những chuyến đò
Có cô con gái học trò sang sông
Áo bay thơm má em hồng
Cờ vươn cao gọi gió
Thừa Phủ ơi ! Thừa Phủ ơi !
Lòng ta hồng biển lửa.
Viết tại chùa Vạn Phước, Huế, năm 1970
(TCSH74/04-1995)
LÊ HUỲNH LÂM
NGÔ MINH
NGUYỄN KHẮC THẠCH
PHẠM BÁ NHƠN
Nếu như “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh xoáy sâu và bi kịch tình yêu và bi kịch con người thời hậu chiến với những ám ảnh chiến tranh thì Trần Vàng Sao đã tái hiện sắc nét một tiếng khóc lớn của những người đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn mang trọn nỗi bi kịch - bi kịch của liệt sĩ thời hậu chiến.
LÊ VĨNH THÁI
NGUYỄN TRỌNG TẠO
LÊ VĨNH THÁI
NGÔ CÔNG TẤN
ĐỨC SƠN
HẢI BẰNG
NGUYÊN QUÂN
NGÔ MINH
(Trích)
55 năm qua, từ những giảng đường Đại học Huế, biết bao thế hệ cầm bút đã đem tâm tình của mình viết thành lịch sử. Trong khuôn khổ kỷ niệm 55 năm thành lập Đại học Huế, TCSH xin giới thiệu chùm thơ của một số tác giả quen thuộc. Sự chọn lựa này không mang tính đại diện cho những thế hệ ở Đại học Huế, nhưng đây là những tên tuổi đã ít nhiều góp phần quan trọng cho sự phong phú đa dạng của một xứ sở được tôn vinh là của thi ca.
"đòi hỏi một chủ nghĩa anh hùng lâu dài nhất, kiên trì nhất, khó khăn nhất của công tác quần chúng và hằng ngày"
LÊNIN
BẠCH DIỆP
LTS: Nhà thơ Ngô Kha sinh năm 1935 tại Huế, dạy văn ở trường Quốc Học Huế khoảng từ 1960-1973. Bạn đọc ở các đô thị miền Nam trước đây đã từng biết Ngô Kha qua hai tập thơ buồn của anh: Hoa cô độc (1962) và Ngụ ngôn của người đãng trí (1969).
QUỐC MINH
LÊ VĨNH THÁI