Thu Muenchen

11:04 15/01/2012
THÁI KIM LAN
[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]


Thu Muenchen


 
Thu vàng
Yến tiệc không lời
Phật… thời trang
Choàng khăn  “san..(schal)…g”

 

----------------------
Sau trước gọi thơ

Postskriptum (lời sau):
Schal (tiếng Đức), Shawl (tiếng Anh), châle (tiếng Pháp), khăn quàng cổ tiếng Việt, thường được các cô các bà gọi theo tiếng Pháp, hay tiếng Đức một cách điệu nghệ, tân thời là “khăn san”…, thêm một chữ “g”, đọc sai… (à la “difference” của J. Derrida, và cuộc chơi chữ chuyển từ Đông sang Tây…) theo tiếng Huế là “sang”, “khăn san…g”  lộng lẫy, sang như mùa thu vừa đến vàng óng ả, tưng bừng trong khu vườn hoan ca sắc màu “dạ thưa mùa đã đến rồi” (R. M.  Rilke), mùa “thời trang” của vàng và đỏ với tất cả huyền diệu gam màu.

“Thời trang”, à la mode, mà không chỉ “mốt” thời trang, đó là dáng đi của thời gian. Chuyển dời, đổi thay, theo mùa, trở mùa, gió lay áo bay.

Chỉ duy pho tượng bất động trong vườn. Bỗng có người về…

Preludium (lời trước):

Nhặt lá vàng! hình như là một động tác mùa thu, những ngọn lá vàng tươi, đẹp quí lạ thường, đang rơi hay đã hạ trần trên khắp nẻo đường. Bất chợt trẻ hay già, ai không một lần cúi xuống nâng niu? Từ Huế mùa đông trở về Muenchen đang buổi giữa thu, chênh vênh múi giờ, đã thấy mình không cầm lòng, vội vã… làm sao giữ được màu lá vàng mãi trong tay. Cũng vẫn ngu ngơ thời thơ dại, hai tay đã đầy mà vẫn muốn hoài hoài ôm mãi. Thôi thì dồn lên pho tượng giữ giùm… Khi gài chiếc lá cuối bên tai tượng đá, bỗng như thấy nét ngài nhếch lên nhìn sang… nửa phần đỏm dáng nửa phần không. Bỗng nghe dịu lòng, không riêng một mình mình. Âu cũng là duyên lá trần gian!

(SH275/1-12)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang