Nhà thơ Phan Duy Nhân - Ảnh: internet
Anh hết hoa đào bay ngựa trạm Đành thôi mơ dấu Ngọc Hân xưa! Dẫu cam bẻ nốt cành xuân muộn Chẳng đủ mừng nhau giữa gió mưa Thôi lắng thời gian hãy lặng lòng Cũng đừng xao động nữa Hồ Gươm! Hương sen thơm tới nghìn sau được Em với thơ còn vượt tháng năm… Chưa hứa gì ư? Hẹn, cứ về! Dịu trời há chẳng chút mây che? Chỉ thương sương nhuốm đầy chân mạ Đường đất đau hằn những vết xe Nhịp bước đều như giọt máu thầm Rỏ từ hồn xuống tím chiều hôm Thương quê da diết tìm quê vậy Em có đâu mà đến hỏi thăm! Thôi cúi hôn lên ngọn cỏ mềm Sân nhà bờ giậu nghẹn ngào em Nắm tay ai cũng bà con nhỉ Xin bớt vơi đầy giữa trái tim… Thầy Mẹ quê chèo đêm hội cũ Mài sơn chưa bóng mặt đồng chiêm Bức tranh đời vẽ bao sông nước U uẩn hoa văn chạnh nỗi niềm Em có bao giờ không ngọt nữa Ơi cam đầu ngõ mía trong vườn? Quay lui chao cả chân trời vẫy Làng xóm xa nhòe nắng cuối đông… Như kẻ hành hương vừa rũ bụi Ơn nhau trong sáng trái tim đầy Thêm bao bờ bến còn đưa tiễn Vẫn chỉ em hồng một cánh tay! Mai hẳn phương Nam mầu pháo đượm Xôn xao chiều xuống phố lên đèn… Tiếc chưa trải nổi lòng như thảm Để được nâng dìu mỗi bước em Xa hút hoa đào bay ngựa chiến Chiều Hoa Lư nối sớm Lam Sơn! Hà Nam Ninh nhé, mừng xuân mới Thơm nụ hồng em mỗi dặm đường… Hà Nội - Thanh Hóa Ngày 1-1-1985 (12/4-85) |
NGUYEN SU TU
MAI TUYẾT
HÀ NHẬT
Nguyễn Nguyên Phượng - Nguyễn Văn Song - Đinh Tiến Hải - Đinh Ngọc Diệp - Vũ Dy - Nguyễn Chí Ngoan - Nguyễn Ngọc Hưng
HỒ SĨ BÌNH
NGÔ MẬU TÌNH
NGUYỄN THANH HẢI
LỮ MAI
HUỲNH THÚY KIỀU
NGUYỄN THÁNH NGÃ
NGUYỄN NHÃ TIÊN
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
BÙI VIỆT PHƯƠNG
PHAN LỆ DUNG
VŨ KIM LIÊN
HẢI ĐIỂU
VŨ TUYẾT NHUNG
NGUYỄN HỮU QUÝ
VI THUỲ LINH
NGUYỄN THIỀN NGHI