TRẦN THỊ NGỌC LAN
Tranh sơn dầu "Hoa Cúc" của HS Nguyễn Quốc Sơn
Mắt đá
Khoảnh khắc của trăm năm
Vàng lịm mùa thu
Mắt đá vẫn bên đường
Có hôn lễ nào chung chiêng đi qua
Em không còn trẻ nữa
Bất chợt quên đau
Mùa thu lắng vào sương khói
Phù dung chuyển sắc thay màu
Đêm
Điều bí mật lang thang muôn nơi
Con đom đóm gọi vì sao bầu bạn
Im lìm gió lạnh trôi trôi…
Chẳng thể trở lại ngày xưa
Mặt trời vẫn sáng phương nào trên trái đất
Đá không nhắm mắt
Ụ mối ngầm len lỏi dưới chân.
Có một người con gái đêm đêm
Sờ xem mắt đá khóc hay cười
Đá bỗng rùng mình ngây dại
Cháy lòng
Mắt chớp
Ôi! Vôi…
Màu nhiệm của biển
Người cửu vạn đã lên đường rạng sáng
Phía dòng sông vang vọng tiếng con tàu
Người ở lại thuồn tay vào nếp áo
Chú lạc đà không qua nỗi lỗ kim
Đời cực nhọc nhưng tình yêu phó thác
Gia tài ta là biển thắm khôn cùng
Đêm dài dặc thấy thuyền về trong mộng
Người của ta nằm ngủ giữa cá vàng
Biển đã cho người ấy cái thiên tài
Ta mở rộng nguồn yêu mà lắng nước
Nỗi sợ hãi lỡ mình không về được
Thì người em góa bụa với đất liền
Không thể hiểu người ơi không thể hiểu
Vì sao ta tồn tại đến bây giờ
Chú lạc đà ngơ ngác vài trăm tuổi
Lỗ kim giờ nứt rạn chẳng cần qua…
(SH282/08-12)
HUỲNH THUÝ KIỀU
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ