Giấc mơ và ngọn lửa Ngọn gió và đợi chờ Vầng trăng và vĩnh cửu Em và cuối giấc mơ Chút ảo ảnh loé sáng Mùa thu trong nín lặng Mật đắng trong vầng trăng Trong ngọn lửa vĩnh cửu Em ngạ quỹ - thiên thần Hãy để yên bàn tay Bình an như chiếc lá Mặt trời như run rẩy Ao ảnh như khói mây Chùm nho và đôi môi Đam mê như ngọn lửa Bình an có đợi tôi Cuối giấc mơ vĩnh cửu Một cõi... Một cõi nắng, một cõi gió Một cõi mơ và một cõi bồng bềnh Đi hết những chân trời xa tít Nếm trải cõi nhân gian xao xuyến khôn cùng Bỗng gặp con mắt em trong veo hồ thuỷ Chợt thấy lòng mình bỗng chạm tới cõi bâng khuâng Một cõi mơ và cõi nào hư thật Cõi hoan ca và một cõi đắng cay Một cõi khóc cười nhân thế Đứng bên này bờ sông thơ dại Ngóng vầng trăng hy vọng phía chân trời Khuôn mặt em ngời lên ánh trăng đằng thắm Gió như đôi môi tôi chạm tới Cõi hạnh phúc mơ màng Một cõi riêng và một cõi với mọi người Một cõi như sóng cồn cào vọng tưởng Một cõi như sân vườn cô đơn buổi sớm tinh sương Rụng vàng mơ những bông hoa chè tàu chi chít Như mặt đất lòng anh mơ tới Ngàn sao khuya riu rít mắt em Một cõi làm chi gặp gỡ Để tâm hồn rung động đến trăm năm. Nửa vầng trăng cũ Nửa chừng đất, nửa chừng trời Một mình biển rộng chơi vơi cõi ngày Nửa chừng núi, nửa chừng mây Nửa vầng trăng cũ cầm tay bàng hoàng Chim bay biển có mơ màng Cố hương mộng cũ ngỡ ngàng tìm nhau? (nguồn: TCSH số 155 - 01 - 2002) |
BẠCH DIỆP
LÊ HUỲNH LÂM
NGÔ MINH
NGUYỄN KHẮC THẠCH
PHẠM BÁ NHƠN
Nếu như “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh xoáy sâu và bi kịch tình yêu và bi kịch con người thời hậu chiến với những ám ảnh chiến tranh thì Trần Vàng Sao đã tái hiện sắc nét một tiếng khóc lớn của những người đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn mang trọn nỗi bi kịch - bi kịch của liệt sĩ thời hậu chiến.
LÊ VĨNH THÁI
NGUYỄN TRỌNG TẠO
LÊ VĨNH THÁI
NGÔ CÔNG TẤN
ĐỨC SƠN
HẢI BẰNG
NGUYÊN QUÂN
NGÔ MINH
(Trích)
55 năm qua, từ những giảng đường Đại học Huế, biết bao thế hệ cầm bút đã đem tâm tình của mình viết thành lịch sử. Trong khuôn khổ kỷ niệm 55 năm thành lập Đại học Huế, TCSH xin giới thiệu chùm thơ của một số tác giả quen thuộc. Sự chọn lựa này không mang tính đại diện cho những thế hệ ở Đại học Huế, nhưng đây là những tên tuổi đã ít nhiều góp phần quan trọng cho sự phong phú đa dạng của một xứ sở được tôn vinh là của thi ca.
"đòi hỏi một chủ nghĩa anh hùng lâu dài nhất, kiên trì nhất, khó khăn nhất của công tác quần chúng và hằng ngày"
LÊNIN
BẠCH DIỆP
LTS: Nhà thơ Ngô Kha sinh năm 1935 tại Huế, dạy văn ở trường Quốc Học Huế khoảng từ 1960-1973. Bạn đọc ở các đô thị miền Nam trước đây đã từng biết Ngô Kha qua hai tập thơ buồn của anh: Hoa cô độc (1962) và Ngụ ngôn của người đãng trí (1969).
QUỐC MINH