LÊ TẤN QUỲNH
Thơ tặng người lính biển
Gió đã thổi vào tôi cơn rời rợi của sâu thẳm xé đau
Trong một ngày biển gầm gào lời nhân gian tiễn biệt
Biển của mình mà lòng sao thao thiết
Phía các anh đang ngun ngút bão giông
Đây Tổ quốc mình vẫn xanh biết bể Đông
Giờ lại chực chờ những loài hung ác
Như con bạch tuộc đâm vòi trở mặt
Quấy bùn lên cho thỏa tham lam
Phía các anh đi tháng tháng năm năm
Tổ quốc vẫn âm vang bản hùng ca bên dòng sông Như Nguyệt
Các anh mang bên mình hàng ngàn năm da diết
Yêu thương đã hóa triệu con tàu
Biển lại thêm một lần sóng dội nỗi đau
Là nỗi đau bao triệu người con đất Việt
Biển và Tổ quốc là lời thề đến chết
Mãi máu - tim - tượng đá suốt nghìn khơi.
(SH304/06-14)
HUỲNH THUÝ KIỀU
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ