Nguyễn Chín - Nguyễn Lê Thu An - Nguyễn Hữu Phú - Trần Hương Giang - Đỗ Tấn Đạt - Phan Nam
Tác phẩm "Phố vàng" của HS Hà Hùng
NGUYỄN CHÍN
Chiêm bao
chệnh choạng trên đôi chân hành khất
ngày khách lạ gõ cửa mùa thu
thời gian vô chủ
em rưng cười bên mùa thu bội tín
có cọng buồn dan díu với vàng phai
chẳng thể chảy tan trong vòng tay lạ
tiếng chuông vô hình trong đôi mắt vô minh
dòng kinh vô hình trên đôi tay kẻ cắp
em đóa sen vàng đánh mất mình dưới bóng hồ ước vọng
quờ quạng đáy trầm luân
giấc mơ nảy mầm những khát khao hoàn vũ
em vàng trôi phía thu
khuất lấp trong nhau chiều sám hối
có khuôn mặt kẻ cắp vặt si tình
dưới mặt hồ
tôi và giấc mơ chiếm hữu....
NGUYỄN LÊ THU AN
Ai hát em nghe?
Ai hát em nghe bản tình ca dang dở cả một quãng đời tuổi trẻ
Để mùa tôi ngang qua
Gió trên tóc em cũng hóa thành ngơ ngẩn
bất chợt ùa về lay động những nghĩ suy
Đó là một ngày mưa dầm ướt đẫm tiếng ghi-ta nâu
Cô gái ngồi co ro trước hiên nhà lạnh ngắt
Tự lấy mưa của trời rót đầy khóe mắt
Đôi vai gầy không chở nổi những buồn vui
Câu chuyện giữa chúng ta vẫn ở đó mà thôi
Một câu chuyện dở dang chẳng kết thúc chẳng bắt đầu
Tôi chợt thấy lòng nhung nhớ đôi mắt rất buồn và rất sâu
Đã chấp nhận đổi bình yên mà lấy về giông bão
Cánh trắng rụng nhiều dưới hàng cây long não
Hay mỗi chuyện chúng mình dang dở thế hả em?
Em chắc buồn nhiều và suy nghĩ quẩn quanh
Tôi thì tự huyễn hoặc mình sẽ nhích gần em hơn chút nữa
Để rồi khi tiếng ghi-ta chiều nay đứt đoạn
Tôi khóc rồi tự cười
vì những nỗi buồn mình nghĩ đã rất quen
Ai đã hát em nghe bản tình ca mà dang dở cả một quãng thanh xuân
Bài ca nhuộm bóng của chàng trai nào trong ký ức?
Nắng trên tóc em lại trở về ngơ ngẩn
Những đóa hoa xanh ngủ lại với mùa
Tôi cũng tự mình mặc niệm…
Chiều nay
Xin em đừng hát
Vì tôi sợ mình chẳng nỡ ra đi…
NGUYỄN HỮU PHÚ
Tháng tám
tháng tám về đậu trên đóa hoàng quyên
núi đồi rộn ràng tiếng chim gọi bạn
từng tia nắng xuyên qua kẽ lá
con suối trong nhẹ nhàng trôi
phố núi mùa nảy rợp những sắc màu
màu lá màu hoa màu của đất trời chuyển dạ
màu của tình yêu em dành cho anh
những buổi sớm tinh mơ anh nắm tay em chạy ngược lên đồi
cùng thả ước mơ lên bầu trời trong xanh lộng gió
cùng đuổi bắt chuồn chuồn bay dập dềnh trên cánh đồng hoa cải
tiếng đàn ghi-ta của anh
êm dịu
bình yên
tháng tám về rồi đó anh
bầy ong xôn xao đi tìm hương làm mật
nhịp thời gian trôi theo mây trắng bềnh bồng
TRẦN HƯƠNG GIANG
Thật lạ
Sẽ lạ vô cùng, ngày mai rất lạ
Như hôm nay ta quá lạ ngày qua
Mỗi ngày còn lắm điều rất là lạ
Ngỡ ngàng sao ta chẳng thể nhận ra
Ồ lạ quá hôm qua bay đâu mất
Phương trời nào sao chẳng thấy tăm hơi
Không gian mùa thu lửng thửng khắp nơi
Gió cuốn lá vàng tung bay khắp lối
Rồi tuyết lạnh giá đông tràn ùa tới
Run rẫy quanh ta đá tảng vô tri
Trái tim ta chợt nhiên có đôi khi
Nghe cô đơn đến tận cùng buốt giá
Sao lạ thế tuyết băng tan đâu cả
Chỉ còn trơ những cành cọng cây khô
Có phải đang chờ ươm lên những mầm mới
Đợi một ngày nở rộ đón xuân về ?
ĐỖ TẤN ĐẠT
Tụng ca tháng sáu
ngày chúng tôi nhặt hoa trên cánh đồng cũ
cúc họa mi bám vào nỗi buồn tháng sáu
những cơn giông chiều nổ tung nỗi nhớ
vỡ một cơn mưa hoang
ngày như thủy triều lên muộn
chiếc hôn rồi cũng tan
cửa thiên đàng nào đón người địa ngục
em truy hoan tôi niềm đau
ngày như sen tàn
vầng trăng dối hồ mà nở
nguyệt cầm đêm nay
sương neo khóe mắt
ngày dẫn lòng vào kinh khuya
ngồi tụng ca ký ức
trên ngó sen gãy
những bát nâu vừa biết mùa hạ đi rồi…
PHAN NAM
Chia tay mùa thu
Có những ngày im lặng đến tức thở
Hoa sữa nở trắng bậc thềm
Bày biện nỗi nhớ
Gặp gỡ và chia tay
Chỉ như cơn gió thoảng
Phút giao mùa lãng đãng mặt hồ
Chiếc lá xoáy sâu ký ức
Buồn bã chi mà mùa thu cũng đẫm lệ
Hỡi em
Đôi môi ấm nồng của mùa đông đang đón chờ
Cuộc trò chuyện khi nhịp nhàng, lúc sôi nổi
Ngọn gió mùa ngang phố
Ám trắng bức tường hoài niệm
Anh chỉ là đứa con hoang của đồi
Lấy tư cách chi để yêu em
Khoảnh khắc ân ái gửi trọn mùa đông buốt giá
Bài thánh ca buồn
Vang vọng nỗi cô đơn
Chia tay mùa thu
Cơn gió mùa đi ngang cửa
Mang theo chiếc lá cuối cùng khẽ chạm ngày xưa
Người đàn bà lấp lánh sau chiếc khẩu trang cũ kỹ
Hun hút giấc mơ…
(SHSDB34/09-2019)
PHAN ĐẠO
Đinh Cường - Anh Túc - Trần Hoàng Vy - Trần Hữu Lục - Nguyễn Thiền Nghi - Đông Hương - Thanh Trắc Nguyễn Văn
ĐỖ TẤN ĐẠT
Thái Kim Lan - Nguyễn Đặng Mừng - Đông Hương
Tuệ Lam - Nguyễn Việt Chiến - Nguyễn Hồng Hạnh - Phạm Bá Thịnh - Võ Quê - Nguyen Su Tu
LGT: Thông Thanh Khánh - người bạn Chăm mới đến với trang thơ Sông Hương vốn là nhà nghiên cứu và giảng dạy văn hóa Chăm ở một số trường Đại học phía Nam.
PHAN TRUNG THÀNH
Trần Phương Kỳ - Phương Uy - Lê Thu Thùy - Lê Hưng Tiến - Trần Thu Hà - Đức Phổ - Hồng Vinh - Nguyễn Thiện Đức - Lê Hà Ngân
PHẠM XUÂN PHỤNG
TỪ HOÀI TẤN
LTS: Nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo bước vào làng thơ từ rất sớm, nhưng phải đến sau này chị mới cho xuất bản những ấn phẩm: “Dòng sông khát vọng” (thơ - Nxb. Văn học 2010), “Hoa nắng” (thơ - Nxb. Văn học 2011), “Trao em mùa hạ” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Khúc ru nơi lưng núi” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Hà Nội dấu yêu” (tản văn - Nxb. Hội Nhà văn 2013).
TRẦN ĐỨC LIÊM
Vân Nguyễn - Phạm Trường Thi - Hồ Đắc Thiếu Anh - Đông Hương - Phan Như
Phạm Ngọc Túy - Hà Duy Phương - Ngô Thị Ý Nhi - Phan Lệ Dung - Lê Vĩnh Thái - Đức Sơn - Nguyễn Hoàng Thọ - Mai Văn Phấn - Huỳnh Ngọc Thương - Lan Hoàng Miên
DUY TỪ
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
LGT: Sinh tháng 10, tuổi con Ngựa, là tác giả truyện ngắn với tên thật Vũ Thanh Lịch, Nguyễn Hải Minh là bút danh dành cho thơ, chị hiện công tác tại Hội VHNT Ninh Bình. Hải Minh làm thơ lúc 16 tuổi, thơ của chị ăm ắp hơi thở của núi, vị mặn của biển, cùng những vui buồn mê thức trong cõi tình, cõi người mang mang… và cũng có lúc mê đắm, mải miết như con ngựa hoang rong ruổi qua từng cung bậc cảm xúc. Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, xin giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ tác giả trẻ Nguyễn Hải Minh.
Tường Thi (gt)
LTS: “Niềm đam mê vô tận của tôi là đọc, làm thơ, viết văn và khao khát đến cháy bỏng là có đủ thời gian để thực hiện niềm đam mê ấy”. Khát khao ấy đã đi cùng năm tháng với nữ thi sĩ Vũ Thiên Kiều từ khi còn là cô học trò giỏi văn toàn quốc (1985), cho đến hôm nay, khi công tác tại Ban Dân vận huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.