Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu
Minh họa: Nhím
MAI VĂN PHẤN
Bông hướng dương
Lội
Qua sương mù
Chậm chậm
Tranh phong cảnh
Cây bạch đàn không biết
Hồn mình
Dưới lòng sông
Giữ chiếc lồng
Con chim cuối cùng
Bay đi
Tôi đóng chặt cửa
Cây quanh nhà
Đêm
Co chân lơ lửng
Đợi khu vườn trôi qua
PHẠM ĐỨC MẠNH
Đưa gió qua sông
Cuốn trời
đưa gió qua sông
thương người vớt từng vỏ nắng
lõm sóng khỏa sương trầm mặc
mắt cay bên lở, bên bồi
Đưa gió qua sông
vuốt thao thức ngả vào lòng mẹ
thỉnh nhân từ quàng cổ tiếng chuông
xóa vết thương chớp bể mưa nguồn
róc phận nghèo bầm nát
Qua sông
đời gió khát bay lên
gấp lại bước chân hằn sâu ký ức
những ước mơ ủ trong cát bỏ quên
tiếng sáo đứt hơi miền hoang quằn quại
Đưa gió qua sông
vận đổi sao dời
thay đắng cay buốt lạnh kiếp người
tan bão lòng thắp lửa màu hoa gạo
mùa yêu thương tràn về
Mây thơm
nở trắng hương quê
thời gian hòa âm tiếng hát
lời ru dịu mát trưa hè
ánh trăng gù nỗi nhớ
Ngửa mặt…
đưa gió qua sông
quay đầu.
HỒNG VINH
Lá thì thầm hỏi chuyện ngày xưa
Đã bao lần hẹn về thăm phố cũ
Ngọn gió thu hiu lạnh phất phơ
Hoa phượng đỏ trở mùa tàn úa
Lá thì thầm hỏi chuyện ngày xưa
Con đường này biết bao dấu chân qua
Có còn nhớ từng cặp đôi chầm chậm bước
Ngày tựu trường áo dài ai tha thướt
Để hồn ai vương vấn thuở mới quen
Màu trắng ấy cứ ngời trong ký ức
Buổi chuyện trò sao lòng bỗng bồi hồi
Ngập ngừng nói ngập ngừng cười e ấp
Chiếc nón bài thơ Huế đẹp dáng người
Ắp trên vai một vùng trời quá khứ
Điểm tô đời trên mỗi bước chân xa
Tăm tắp quá bến thời gian mờ mịt
Vẫn thương hoài ảo ảnh dẫu phôi pha
NGUYÊN NGỌC - TÔN NỮ MINH CHÂU
Dấu hài
Yêu thương mơ mộng người ơi!
Nhớ đêm vằng vặc trăng khơi suối nguồn
Ánh hồng pha tím cầu vồng
Chiều hoang biền biệt hoàng hôn phai dần
Tìm về nỗi nhớ bâng khuâng
Trăng xưa vẫn tỏ cõi lòng còn vương
Rừng mai gió thoảng đưa hương
Ngạt ngào mái tóc thân thương thuở nào
Ai đi nhuộm tím trái sầu
Nụ tầm xuân nở tìm đâu dấu hài
Mắt nhìn theo cánh chim bay
Phút giây trống vắng hồn ngây ngất buồn...
(SDB18/09-15)
Tên thật: Trương Nhật Tín, sinh năm 1991, quê quán thôn An Ngãi Tây, xã Hòa Sơn, Đà Nẵng. Hiện sống với gia đình tại thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Daklak; - bị khiếm thính nhẹ từ nhỏ. Từng có thời gian ở Hà Nội và sống nhiều lần ở Sài Gòn. Bắt đầu làm thơ, viết truyện, Văn Phẩm Ý (dạng tùy bút phác họa vô thực)… từ khoảng năm 2005, 2008.
ANH THƠ
PHAN HOÀNG
Nguyễn Hồng Hạnh - Phan Lệ Dung - Hoàng Long - Hoàng Vân Khánh - Nguyên Quân - Bùi Mỹ Hồng - Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Nghĩa - Từ Sâm
ĐÔNG TRIỀU
NGUYEN SU TU
Thủy táng...!
ĐẶNG MỸ DUYÊN
Nguyễn Thánh Ngã - Vương Ngọc Minh - Phạm Bá Thịnh - Hồng Vinh - Trần Thị Tường Vy - Trần Hương Giang - Đông Hương - Nguyễn Đức Sĩ Tiến - Nguyễn Thanh Mừng
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
Những đứa trẻ
LTS: Những giọt thơ về Huế như một thoáng mưa bóng mây, tự nhiên rơi và đem lại cảm giác lạ lẫm. Huế hiện lên cũng là lạ, như cô gái bước ra từ đóa sen thiền. Sông Hương xin giới thiệu những bài thơ vừa mới gửi đến của Lam Bình (tên thật là Hoàng Thị Mỹ Bình), hiện ở Hà Nội.
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Trần Mạnh Hảo - Hoàng Nhuận Cầm - Hoàng Vũ Thuật - Hoàng Cát - Đỗ Hoàng - Mai Văn Hoan - Nguyễn Loan - Phù Sa Lộc
LÊ THỊ MÂY
HOÀNG DIỆP LẠC
Nguyễn Man Kim - Nguyễn Đức Dũng - Hà Duy Phương - Phạm Thị Ngọc Thanh - Lại Đăng Thiện
LTS: Trong vai công chúa Tây Hạ (vở kịch Thành Cát Tư Hãn của Vũ Khắc Khoan), Nguyễn Tuyết Lộc đã để lại trong lớp học sinh Quốc Học – Huế những năm 1960 một hình ảnh khó quên. Hơn 50 năm sau chị mới trở lại Huế qua hai bài thơ giới thiệu trên Tạp chí Sông Hương số này.
LGT: Không làm dáng và càng không kiểu cách, những ngôn từ cuộc sống chân thật tự tình hiện diện khắp nơi trong thơ Ngô Thị Hạnh, chạy dọc những bờ gió và mang theo những câu chuyện, những cảm xúc nhuần nhị, những trăn trở đầy cá biệt… Cũng nhiều khi bắt gặp những riết róng thở gấp gáp của gió hậu hiện đại trong thơ của chị.
NGUYỄN THANH MỪNG
Uống cà phê với Nguyễn Mộng Giác
và Tạ Chí Đại Trường
Ngưng Thu - Đoàn Trọng Hải - Trần Tịnh Yên - Lưu Ly - Phan Công Tuyên
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT