Trần Thị Tường Vy - Nguyễn Nghĩa - Nguyễn Hoàng Thọ
Minh họa: Nhím
TRẦN THỊ TƯỜNG VY
Bức họa chưa xong
Bài thơ bỏ lửng
Vị Ác thần đã đưa Anh về đâu
năm tháng qua nhanh chạy dài giọt lệ
Anh vẽ một đường cong nghệ thuật
nơi bức tranh khỏa thân hồng
nối liền sống thác ở trong em
Anh đã thật sự giã từ
con bướm mỏng liều mình vượt qua trùng khơi
đại dương chông chênh cầu vồng bảy sắc
bên ghềnh đá tảng - hoàng hôn ở lại
em chuẩn bị cho Anh chùm nho bảy màu
và rất nhiều thứ khác
Anh hãy sớm trở về với em bằng cánh buồm trắng vàng
hồng
không phải là buồm đen quỷ quyệt
con thuyền có cánh buồm đen
em không muốn thấy in trên nền trời
Anh có thấm mệt không Anh
bức họa chưa xong
bài thơ bỏ lửng
NGUYỄN NGHĨA
Bóng đêm
Bóng đêm anh theo dấu hoàng hôn
Sau lưng em khoảng tối sa mù
Ngày lên tiễn đêm vào lòng vắng
Anh trở về bụi cát xa xăm
Không đợi chờ bóng đêm vẫn đến
Ngọn đèn trăng soi sáng vườn tâm
Lời hẹn xưa nở cành hoa nhớ
Anh chờ em trên nhánh ưu phiền
Mong mặt trời chiếu sáng đời nhau
Tình ta cháy theo ngàn đốm lửa
Anh thắp lên một vì sao lấp lánh
Bước em về hoa nở bóng đêm.
NGUYỄN HOÀNG THỌ
Gửi cánh chim trời
Em cứ bảo ta chờ
cho đến khi mùa thu trổ đầy hạt biếc
và bài thơ tình ta viết tự đáy sông sâu
quánh hồn con chữ
em sẽ về cùng ngàn hoa giông bão nở bên đời
Giọt hương nào em gửi tặng ta phía tận cùng ngọn
sóng
nhấp nhô dong ruổi mấy phương chiều
có niềm riêng nào hóa thân vào cát
nhấp nhánh ngàn sao dờn dợn bóng trăng yêu
Thôi thì cứ rót nhau tràn chén đắng
nghe tàn phai vời vợi phía mây ngàn
nghe gió xối nghìn khuya xanh rêu hồn cổ tháp
vết thu lèn xao xác nẻo đông sang
Em lại bảo ta chờ em phía ấy
nắng thanh xuân e ấp dấu chân đời
Chẳng thể đâu em giữa đôi bờ hư ảo
mắt chiều sương đau đáu cánh chim trời …
(SDB17/06-15)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang