Thơ Sông Hương 9-11

08:52 30/09/2011
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

Tác phẩm 'Nắng sân đình' của Nguyễn Đăng Hạnh

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

HUỲNH THÚY KIỀU


Tái sinh


những bờ gió thổi qua dị bản em hình hài của nụ hôn dài hơn năm tháng
giấc mơ ngày bám quanh rìa nắng rơi nghiêng
tìm trong xấp hy vọng chợt nhận ra mùa yêu vẫn nồng nàn ươm thương nhớ
thời gian không đổi chiều
cớ gì
đêm
phải thức cạn đêm?

vùng bản thể xin đừng lạc bầy ong bướm
thảo nguyên xanh hoa cỏ buổi xuân thì
chùm thảng thốt giữa khuya rồi sẽ tạnh
ráo vầng trăng
đêm chưa thể vỡ lúc không rằm
thản nhiên em. Muộn phiền giờ đã tắt
bình minh hồng kéo ta gần nhau hơn

cứ ngỡ sợi dây nối mùa riêng chung sắp đứt
tái sinh chiều có trọn vẹn được em?
mắt sương tràn những hoa văn trên nụ cười dị bản
sóng
ẩn ức tiếng vỗ ầm ào. Hối hả buồn vui

và tái sinh
khúc luân hồi đưa em qua khu rừng vừa gieo mầm hạnh phúc
cánh buồm nằm im đợi âm thanh gió
vòng xoáy thời gian đi qua bốn mùa có làm anh thôi nhớ?
Chênh vênh tháng ngày. Em. Dị bản chính em!

Cà Mau,29.5.2011



NGUYỄN ĐÔNG NHẬT


Trên đường ngăn


1.
Mưa. Mưa lay thức tôi
bằng tiếng vang mơ hồ. Và
khi giọng nó tắt dần. Yên lặng
là lúc đàng sau tôi những thì thầm
như hình bóng quay tìm chầm chậm.
Ở cái vạch năm mươi này
cuộc đời dường đẹp hơn
và cũng buồn hơn.
2.
Mưa không gợi điều gì
sao bỗng nhớ bao ngày xanh
ra đi trong âm thầm. Vô ích
những bận lòng chỉ đem về mỏi mệt
những hoài công tìm mãi bình yên
như cái tiếng đang xa dần
còn lưu lại vực thẳm
không thể lấp đầy.
3.
Trên mặt người mưa vỡ
ngủ đi, bạn với lá rừng
hỡi ngàn triệu bóng nước nở mừng
ngày trở về cờ bay hồn lộng gió
nhớ không đêm khuôn mặt ướt đầm
rơi xuống một tình yêu chậm
thôi, nước mắt mẹ già lời thương đã ngắn. . .
4.
Nào thể biết ai là người chứng
ngoài sức trượt của thời gian
lặng lẽ chết bên ngoài dòng xuôi lạnh giá.
Ở một điểm nào
trên đà trôi đêm nay
tôi còn biết làm gì hơn ?
Không biết làm gì ngoài việc thấy
cuộc đời buồn và đẹp hơn.
Không còn thấy gì ngoài cái rơi
vào lòng giọt mưa sau cùng.



THẠCH QUỲ


Hồ tĩnh tâm
 

Năm ngoái tôi đến hồ Tĩnh Tâm nhưng
                                    tâm tôi không tĩnh
Sen trắng sen hồng nhảy múa trước
                            mặt khiến tôi ngờ tâm tĩnh
                                                            các nhà vua
Tôi muốn tan theo tiếng chuông chùa
Vồng ngực thở vẫn sen thơm quấn quýt
Cuộc tĩnh tâm không thành, hồ tĩnh tâm giã biệt
Một nhành sen ở lại bên hồ
Như nỗi buồn tôi gửi ở cố đô…



TRẦN TỊNH YÊN


Hư ảo 2


Lê thê khăn áo lên đồi
Khi về mộng thấy mây trời rách ngang

Thấy em nằm chết cưu mang
Tóc thề thả giữa hai hàng phù vân
Thấy em nằm đắp hư không
Kén sầu bỏ lại trôi cùng tiếng chuông

Có người ở cuối vô thường
Nhặt về không biết nỗi buồn của ai!



ĐOÀN VĨNH PHÚC


Tháng giêng, ánh sáng & nàng


Không biết để làm gì. Những ngón tay cứ múa phím dương cầm trắng
khúc Romance, gõ gõ bàn vi tính một điệu thơ trữ tình.

Không biết để làm gì. Căn phòng cứ hắt ánh sáng mở & đóng, dung
dịch trí nhớ vai trần em trắng Trung Du loang ánh trăng.

Không biết để làm gì. Những chuyến xe chúc ngược hồi kèn ong óng
ngã ba cột đèn mưa, ngã bảy một ánh nhìn cắm cọc đợi chờ.

Không biết để làm gì. Cọp beo nhầm hướng vồ... nghị định. Ngọn gió
đuôi chồn trắng muốt phong lan mặc tình hẹn hò công viên đá...

Không biết để làm gì. Những cái miệng cắn đỏ hạt dưa, những mặt nạ
trơ khấc sàn diễn. Khuôn mặt của chính nàng. Tôi hỏi nàng vết thương
vì đâu. Nàng chỉ tay lên trời, đã thế chấp mượn tiếng sấm mùa xuân.

Không biết để làm gì. Sáng nay cà phê chảy như bão rớt và nàng nở nụ
cười héo nhàu bên trời tóc xơ. Hóa ra bầu trời hôm nay trắng mơ mơ,
tháng giêng mở một đầm ấm gia đình, ngọn cờ bay trên nóc phố, mắt mẹ
cười xanh lại từ những năm tháng gieo neo.

Có thể nàng không biết nhưng tôi biết. Tháng giêng & và ánh sáng cần
cho mỗi ngày. Mùa đông dài và mặt trời đã thức...
                                                                       2/2011



LÊ HUỲNH LÂM


Online


Chỉ một mình anh online
Trong cảnh giới không có loài người
Và em vì sao khuê trong trí tưởng
Dẫn dắt anh về phía vô cùng

Chỉ còn em online
Khi cả thế giới này đang say ngủ trong cơn mơ mù lòa
Những ký tượng lóe sáng trên nền trời
Nơi chúng ta hò hẹn

Chỉ còn hai ta online
Trong hành tinh không hận thù
Hàng ngàn ngôi sao đang bay trong khu vườn vũ trụ
Rung vang giai điệu bí ẩn về một thế giới của tương lai.



KHALY CHÀM


Thực tại vẫn còn đó


những ốc đảo tự lừa dối chính nó trong nỗi cô đơn
nhưng luôn phủ nhận

nhiều người đang ngụp lặn dưới nước như những con cá
lấp lánh màu ngũ sắc

có thể những cái nặng nề duy nhiên đeo bám vào số phận
đã bị ném ra ngoài khơi
hàng tỉ phân tử ánh sáng khúc xạ hòa tan vào biển

dường như xa tít phía chân trời cong vòng lên một vầng
hào quang phù thủy

không thể dễ dàng tìm thấy để cảm nhận được sự trầm
buồn pha lẫn hoài nghi

những con dã tràng luôn nhẫn nại theo một lề thói quen
thuộc và tự trấn an...

âm hưởng trầm ca vô tận
hoa nắng thủy tinh đang bềnh bồng
bàn chân trên cát lún sâu vào hấp lực

ý nghĩ trôi theo dòng cuồng lưu
không có tiếng kêu tuyệt vọng
với sự tự chủ hào hển
từ hơi thở không khí phản kháng lại những hạt lửa



TÔN PHONG


Tin buồn


La mây
Mỗi khi tan thành nước
Buông quanh em sợi sợi giăng mành
Là gió
Phải một đời phiêu lãng
Thoảng hương em khắc khoải quay về
Là chim
Cành cao vắt vẻo
Hót độc giọng buồn mà gọi tên em

Cứ thế đi vào mộng mị
Giật mình
Trăng lọt phên thưa
Tình lỗ chỗ
Hồn trăng cũng vỡ
Để chính mình làm một cơn mưa



NGUYỄN LÃM THẮNG


Hôn lần cuối
 

tôi quyết định hôn nàng lần cuối
như ánh mắt của con mèo đen hôn vào bóng tối
nụ hôn bế mạc lóe lên như vệt sao băng
và tan ra thành nước mắt trên gò má nàng
 
bóng đêm gợn lên thủy triều đen
nàng ôm tôi thật chặt
ghì riết hơn mọi lần
thượng đế cũng cúi đầu xác nhận sự tồn tại của lực hút lỗ thủng
thiên hư hụt hơi
 
cuộc chia tay dưới gầm trời sương muối
rát rạt
tôi nghe từng đốt xương vỡ tan ra trên cột sống mình
sự rùng mình tê liệt
thời khắc cuối cùng của tiếng hôn
là âm thanh giọt.



ĐÌNH THU


Phía sau giấc mơ


Phía sau giấc mơ 
Là tiếng của thời gian đang nằm sấp trên cánh đồng 
Loài côn trùng lạ chỉ kêu về đêm 
Bản giao hưởng lạc loài không có người làm nhạc trưởng 
Âm vang  rì rầm 
Giữa miền hoang tưởng
 
Phía sau giấc mơ 
Con đường dài vô tận 
Chằng chịt những lối mòn 
Bàn chân không chạm đất 
Khoảnh khắc riêng chợt tan biến giữa vô cùng 
Cõi  phiêu bồng 
Ngây ngô 
Thầm lặng… 
Rơi trên bàn tay đêm
 
Phía sau giấc mơ 
Khoảng không gian chợt vỡ òa
Mùi khuya nằm lặng 
Đợi sáng 
Thèm quay quắt… 
Nỗi nhớ cong như bàn tay em vẫy gọi 
Ban mai! 
Phô trương nét dậy thì
 
Phía sau giấc mơ 
Lại khát thèm cơn mưa lạ 
Để gội rửa hình hài 
Tìm khát vọng 
Bằng tư duy của bình minh.

(271/09-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.

  • Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo

  • ...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...

  • Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân

  • HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.

  • ...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...