Ngô Minh - Đỗ Văn Khoái - Tôn Nữ Thu Thủy - Nguyễn Phi Trinh - Văn Lợi - Nguyễn Như Mây - Hồng Thế - Thiệp Đáng
Ảnh: internet
NGÔ MINH
Thơ không cùng tuổi
Tặng X.H.
Những bài thơ không cùng tuổi anh
Dẫu trọn đời bên nhau ấm lạnh
Mái tóc bạc như lau trên đỉnh nắng
Cơn ho nào gõ cửa mùa đông
Chuyện lương tiền béo nước áo cơm
Xe tuột xích trên đường công vụ
Anh cúi sửa… và bao nhiêu nữa
Thơ cứ đầy từng giọt nhỏ buồn vui…
Những bài thơ không cùng tuổi anh
Thơ thao thức như mới vào tuổi lớn
Trước sợi rong mềm trước con tàu trắng
Bên lối nhỏ loài hoa me đất
Trước biển bao điều xanh ngăn ngắt
Nhật Lệ cánh buồm vầng mấy ngũ sắc
Sóng giận hờn ca hát sóng nghịch chơi…
Những bài thơ không cùng tuổi anh
Thơ vụng về nụ cười thứ nhất
Thơ lẩy bẩy nụ hôn thứ nhất
Màu áo đỏ cháy trong mưa bất chợt
Trận bom rung cát đổ xám trang thơ
Buồn vui có màu còn nước mắt trong
Đều lăn xuống môi người vị mặn
Hạnh phúc hiếm hoi
Chân trời xa thẳm
Xin đừng uống mừng tuổi nhà thơ
Hãy cạn chén mừng thơ không tuổi!
Huế, 15/11/1985
ĐỖ VĂN KHOÁI
Nói với tượng người chiến sĩ áo trắng
Tặng bệnh viện B Lệ Ninh
Bên cạnh nỗi đau của những bà mẹ sinh con
Nỗi đau của những người nằm trên bàn mổ
Dưới sức tàn phá của thiên nhiên
Anh cũng có nỗi đau của riêng mình
Để làm nên em như thế đó
Hỡi khối thể bê tông có trái tim người
Cũng mặc áo bờ lu cũng mang dấu thập đỏ
Cũng đi qua thời gian, không gian và cuộc đời nắng gió
Như những con người đang có mặt nơi đây
Quê hương em anh đã chọn đây rồi
Bên lở của dòng sông, bên bồi của tình cảm
Vết thương đời rồi như nước trôi sông
Nhưng vết thương lòng, em giữ lại riêng em
Nếp khói nhà tranh bóng lũy tre làng
Con đường nhỏ - dòng sông - Hương lúa mới
Anh đã nhốt vào mắt em vời vợi
Để ngày sau đi tìm lại giữa đời
Tạm biệt em đi anh biết đã xa rồi
Nên muốn giấu vào tay em muôn nỗi nhớ
Càng muốn giấu anh biết càng nặng nợ
Nên thả bay lơ lửng với mây trời
Mai anh đi, điều ấy nói lâu rồi
Nhưng ở lại trong em anh còn ở lại
Mà vẫn sợ nếu bỗng nhiên em khóc
Nên trên môi em - anh đã gắn nụ cười.
L.N. 10-1985
TÔN NỮ THU THỦY
Trở về Vỹ Dạ
Mảnh vườn vẫn đọng lại mắt xanh
Xứ sở của chim và mùi hương thanh sạch
Dấu chổi quét từ ban mai còn hằn trên đất
Chị đi đâu, hàng chè tàu rung bên tôi
Nhưng chị hiện diện ở đóa nhài tươi
Hoa ngọc nữ, hoa lan, hoa dạ hợp
Giàn mướp bầu tốt tươi che rợp
Lu nước trong và cái gáo úp ngang
Căn nhà nhỏ chị đã sống bao năm
Nỗi kiên tâm còn dày hơn rêu phủ
Dẫu cơn mưa làm nón chị chảy tan, nắng quá quắt như lửa
Chị vẫn đỡ đần công việc ở xóm thôn
Chị tôi yêu sao đêm xanh biếc chẳng âm vang
Từng đôi chim gi âm thầm xây nên tổ
Đá xám lót con đường, chuối cau vườn đã trổ
Cuộc đời thường làm ríu rít sớm hôm
Chị như cây cầu, sao tôi lại là dòng sông
Để suốt đời mang theo bóng dáng
Chị như trời xanh, sao tôi lại là ngọn gió
Để ra đi để trở về, để thương chân trời cội rễ
Thêm yêu đời từ chấm sáng quê hương.
1985
NGUYỄN PHI TRINH
Con ngựa gỗ
"Khớp con ngựa, ngựa ô"
Lục lạc reo vang, vó gõ nền dồn dập
Thời ấu thơ bố phi bằng tưởng tượng,
Bố phi
Bằng cái nhìn thèm thuồng con ngựa gỗ của thằng bé nhà bên.
Rồi suốt cuộc đời con ngựa gỗ đi theo
Gõ móng suốt chiều dài ước mơ đời bố
Con ngựa phi xuôi, kỷ niệm thì trôi ngược
Thăm thẳm hai chiều thời gian
Bao tháng năm dài cơm áo lo toan
Tưởng rằng đã quên
Ai ngờ
Nửa đời ngồi lại
Đẽo cho con, con ngựa gỗ bình thường
Tay Bố run run với từng nét đục, đường cưa
Con ngựa Bố làm không đẹp bằng con ngựa người ta bày bán
Nhưng con biết không?
Đó chính là con ngựa Bố mơ ước ngày xưa
Con ngựa, Bố đã làm xong
Bố sơn màu xanh, màu đỏ
Nó sẽ không hay như con ngựa thần kỳ trong truyện nghìn lẻ một đêm
Nhưng nó sẽ chở con đi
Vì Bố đã đánh cược vào đó ba mươi năm đã qua
Và đương nhiên
Cả phần đời còn lại…
Con hãy ngồi lên một cách tự tin
Dây cương đừng nới lỏng
Huơ roi lên
Vút!
Phi lên
Đích của con là những khoảng trời xa
Rất hồng ước mơ , và rất xanh hy vọng
Gắng lên con!
Người kỵ sĩ của tương lai
10-1985
VĂN LỢI
Đồng Hới và em
Đồng Hới ở trong anh
Những tháng năm thơ bé
Là chơi đáo chơi khăng
Là ngôi nhà của mẹ
Giờ trong anh Đồng Hới
Có thêm niềm xốn xao
Có thêm tia nắng ấm
Và bóng em nghiêng vào
Nếu em lần trở lại
Năm tháng tuổi thơ anh
Làm cô bé xinh xắn
Trốn để anh tìm quanh
Anh sẽ hái bông hoa
Ngắt trộm vườn hàng xóm
Vụng về tặng cho em
Hệt như là người lớn
Hẳn rồi mẹ sẽ rầy
Ngỡ là em đã hái
Bông hoa ấy giờ đây
Hình như anh vẫn thấy
Phải chi em huyền thoại
Phải chi em ước mơ
Khi anh có Đồng Hới
Và có em là thơ.
Đồng Hới 1985
NGUYỄN NHƯ MÂY
Nghĩ giữa Huế
Tôi đi trong chiều nắng mong manh
Giữa rồng đá ngủ bên lăng tẩm
Bao triều đại ẩn vào dĩ vãng
Chỉ còn tôi thầm bước, bâng khuâng.
Ngày hôm qua cũ như vầng trăng
Chút ánh sáng huy hoàng chưa phai hết
Giữ ngày tháng vẫn đang mải miết
Vỗ lên hồn bia đá rêu phong.
Tuy nay không thêu phượng, chạm rồng
Chẳng cung điện, thứ phi, đài các
Nhưng ta vẫn chắt chiu, góp nhặt
Nét tinh anh sâu lắng trang thơ...
Ta yêu nhau cách một chuyến đò
Em Ngự Viên, anh bên Vỹ Dạ
Vẫn hẹn đêm trăng về thăm mạ
Ca bài "Tứ Đại" với sông Hương.
Huế, 3-1986
HỒNG THẾ
Đi tìm câu thơ đằm thắm
Chẳng cách sông cách núi
Chẳng cách một cái gì
Mà anh cứ ngần ngại,
Bần thần chẳng dám đi
Bởi hai bờ cách trở
Sông thời gian quá dài
Dễ gì khi gặp lại
Em đã nhận ra ngay
Mười năm ấy em ơi
Những vùng quê xa lắc
Anh đã đi, đã gặp
Biết bao nhiêu con người
Anh đã từng tiếp chuyện
Những cô gái đôi mươi
Cùng tuổi với em thôi
Tuổi cái thời đánh Mỹ
Ngày ấy em rất trẻ
Như một người lạ xa
Để bây giờ anh gặp
Có thể nào nhận ra…
Lạ lùng, em vẫn trẻ!
Anh có còn anh không?
Như chưa có mười năm
Như là anh chưa có…
Bây giờ em về đó
Anh quên rồi mười năm
Anh trở về với anh
Với mười năm gió nắng
Với màu cỏ chiến hào
Tìm câu thơ đằm thắm
Mà anh hằng ước ao!
20-6-1985
THIỆP ĐÁNG
Không đề
Ngày dịu dàng,
người ta mua về những cành hoa lay ơn.
Và mưa rơi
nũng nịu
trên những mái chuồng bồ câu
Ngày dịu dàng,
hay đó là chị tôi
đang chải tóc?
Hay đó là hoàng hôn
Với chiếc nhẫn
trắng bạc?
Nhưng người yêu của tôi
người hay khóc của tôi
Sao nàng cứ dễ thương như một cây sáo trúc?
Cho ngày thêm dịu dàng,
anh gắn chặt môi này
trên chiếc nốt
Môi Em.
2-1986
(SH19/6-86)
...Có thể sông Hương chảy vì những giấc mơCó thể vì giấc mơ mà Ngự Bình hoá núiCả tiếng dạ lành hiền bên bờ Phu Văn Lâu kia vì giấc mơcũng nhuốm chút bùi ngùi...
...Người đàn ông cưới ba khuôn mặtHốc hác tiềnkiêu ngạo tài giả dối hạnh phúc...
Phạm Trung Kiên - Dư Thị Hoàn - Nguyễn Thánh Ngã - Vũ Thị Khương - Đinh Thị Như Thuý - Đào Trung Việt - Đoàn Văn Mật - Văn Lợi - Nhất Lâm - Nguyễn Sông Bồ - Hướng Dương
Chỉ với một sợi dây thừng lơ lửng trên không: một cuộc đời trải ra quanh đó, từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành và cho tới lúc về già.“Dòng đời” là một cuộc trò chuyện nghệ thuật giữa người phụ nữ với chiếc dây thừng- bạn đồng hành duy nhất trong suốt cuộc đời của cô- cả khi người diễn viên tài hoa cuộn mình trên dây hay khi bị nó cuốn theo cho đến điểm cuối của dòng đời- điểm tận cùng của sợi dây thân phận. Nguyễn Xuân Hoa - Đức Sơn - Nguyễn Thiền Nghi - Mai Văn Phấn - Thạch Quỳ - Lê Mai - Vân Anh - Lê Hưng Tiến
NGUYỄN THỊ YẾNHọ tên: Nguyễn Thị YếnSinh ngày: 12-07-1987Quê: Phú Bình - Thái Nguyên
Phan Đạo - Nguyễn Quang Hà - Phạm Tấn Hầu - Vũ Hồng - Trần Dzạ Lữ - Ngô Thị Hạnh - Vương Kiều - Ngô Minh - Trần Hữu Lục
Nguyễn Thuý Quỳnh - Bùi Minh Quốc - Nhất Lâm - Trần Vĩnh Liên - Hoàng Thanh Thụy - Ngân Vịnh - Huỳnh Đường - Quang Dục - Huy Tập - Trần Khoát - Trần Trọng Nghiêm
...Sáng trên ngôi báu, vương quyền ngự.Chiều gã ăn mày túi rỗng không...
PHẠM VÂN ANH Sinh năm: 1980Tại: Hải PhòngCử nhân ngoại ngữHội viên Hội nhà văn Hải Phòng
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Nguyễn Thị Anh Đào - Bùi Đức Vinh - Lam Kiều - Tú Tâm - Thanh Tú - Vạn Lộc
NGUYỄN THỊ TUYẾT NHUNGBút danh: Hàn HuyênNgày sinh: 02-07-1983Quê quán: Hội An- Quảng Nam
...tôi gặp chút tôitrong tháng ngày đã chếtvà em hối hả tìmở phía hư vô...
Thu Nguyệt - Trần Lan Vinh - Phạm Thị Anh Nga - Phạm Tấn Hầu - Tô Ngọc Thạch - Ngô Thái Dương - Nguyễn Văn Soạn
Hồ Tiểu Ngọc - Phạm Minh Giang - Nhật Quang - Mai Văn Hoan
Lâm Thị Mỹ Dạ - Vi Thuỳ Linh - Nguyễn Trọng Tạo - Hà Minh Đức - Vĩnh Nguyên - Văn Cầm Hải - Phạm Đức - Văn Công Hùng - Ngô Hà Phương - Nguyễn Thúy Quỳnh - Công Nam - Phạm Nguyên Tường - Trần Hạ Tháp - Đỗ Văn Khoái - Lê Viết Xuân - Thúy Nga - Nguyễn Thị Tuyết Nhung - Trần Hữu Lục - Đào Duy Anh - Nhụy Nguyên - Phan Văn Chương - Quốc Thành - Đinh Hạ - Châu Thu Hà - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Nguyễn Loan - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Nguyễn Quân - Phạm Vân Hiền - Nguyễn Thị Anh Đào - Nhất Lâm - Phụng Lam
Lê Anh Dũng - Lê Mai - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Ngọc Phú - Phan Trung Thành - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Thái Dương - Văn Lợi - Hải Kỳ - Ngàn Thương - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Sông Bồ - Hồ Tịnh Khuê - Vĩnh Phúc - Bùi Tuyết Nhung - Hồ Thế Phất - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Đỗ Liêm - Ngô Xuân Hội - Lê Linh Trung - Đức Sơn - Hồng Thị Vinh - Kiều Trung Phương - Nguyễn Đông Nhật - Trần Hoàng Phố - Phạm Trường Thi - Lưu Ly - Trương Đình Minh
PHẠM ĐỨC MẠNH Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.
...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc