Thơ Sông Hương 11-2004

14:40 19/10/2009
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

(Ảnh: Internet)


LÊ THU THUỲ


Chia ly


Câu chuyện kết thúc nơi dòng sông
Tình anh thuỷ triều ai hiểu
Nỗi buồn tôi ngún khói sóng trắng mờ.

Chợt thấy lòng giăng tơ thương nhớ
Tôi quay trở lại
Con đường hợp hôn quên lãng tự bao giờ.

Phía trước tôi
Dòng sông là vùng giao thoa cay đắng với ngọt ngào

Anh ở bờ bên kia
Gió thổi tóc tôi bay thuận chiều anh bước.


Lời cỏ


Tôi một đời hoang dại
Hát vô tư cùng ngọn gió hiền hoà
Cháy bỏng trong nắng lửa mùa hè
Oằn oại chuyển mình mùa bão rét
Tôi được đời ban cho ân huệ
Làm thức ăn tạm bợ muôn loài
Khi tôi không còn ăn được
Âm thầm, dai dẳng để phì nhiêu.

Tôi một đời hoang dại
Chốn giun dế náu mình
Không muốn nấp bóng cổ thụ
Dẫu dưới gót loài dã sinh tôi có nát nhàu.


NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH


Từ phía ấy


Ngày thức dậy bằng bài ca phiêu lãng
Thời gian vừa gõ cửa giục tôi
Ô bước chân sẽ cùng theo ánh sáng

Bóng tối đã chìm trong mầu lá úa
Niềm vui mở ra từ cánh hoa vàng
Quay về phương Đông nương tựa

Gió sẽ thổi lên xanh
Nơi những lời anh nói
Em đang nghe từ phía ấy, bình minh


Những vì sao


Con nắng vàng giăng lưới
Căn nhà tôi mắc bẫy
Trong bầu trời đêm nay
Thêm một vì sao mới

Bạn ơi hãy nhìn xem trời đêm
Bao vì sao sáng rực
Bấy ngôi nhà hạnh phúc
Là điều tôi hằng tin


VŨ THỊ KIM LIÊN


Với chị

      Tặng KQ và những người vợ hạnh phúc

Với chị, em là người có lỗi
Dù chẳng bao giờ chị biết được em đâu
Em có lỗi vì em là người đến sau
Nhưng em cũng yêu anh thật lòng như chị!

Khoảng khắc bên anh, em hạnh phúc là thế
Vẫn canh cánh bên lòng, chị gối chiếc chăn đơn
Khoảng khắc thôi, rồi em lại tủi hờn
Khi vội vã anh về với chị!

Hạnh phúc là gì mà không thể nào chia xẻ?
Lạnh bên này, ấm phía bên kia!
Nhưng chút phận đàn bà thì có thể xẻ chia.
Em đau cùng nỗi đau của chị!

Hai người đàn bà
Có một người lặng lẽ
Nhặt lá vàng đếm bước thu qua!


Hương hoa và chiếc bình cổ


Chiếc bình hoa cổ
Trong viện bảo tàng
Đau đáu thời gian
Chờ một bông hoa đến cắm!

Ngày ngày
Dòng người câm lặng
Chiêm ngưỡng điều gì?
Đi qua!
Có một bông hoa
Xa!
Đêm đêm
Đến cắm hương mình vào đấy!


TRẦN KIM HOA


Những câu thơ lẻ loi


Những câu thơ lẻ loi
Đêm qua chỉ có sương và cỏ là nghe thấy
Gót chân em dẫm lên gai nhọn
Những câu thơ đi đâu dưới trăng mờ

Những câu thơ lẻ loi
Chỉ có trời và đất biết
Em đã yêu anh thế nào
Người khác đọc chỉ thấy những lời vô nghĩa

Những câu thơ lẻ loi
Em giấu vào một góc riêng tư
Tựa như những bông tuyết mong manh
Trong hành trang người xa xứ

Những câu thơ không nghe em nói
Băng băng tìm lối sang anh
                                   

Có những giấc mơ


Có những giấc mơ như sao trời sa xuống
Em chưa kịp nhận ra đã xa lắc xa lơ

Có những giấc mơ theo ta rong ruổi mãi
Kỷ niệm vẫn hoài kỷ niệm

Có những giấc mơ đi qua đêm
Đi qua cả đời con gái

Có giấc mơ đầy lo ngại
Trái tim bất lực khóc oà

Anh là người gieo oan trái
Em thêm bất hạnh thứ hai

Thêm mỗi lần mơ như thế
Em trăm tuổi trước ban mai


VĂN ĐẮC


Mua hoa vải thiều

                                                Tặng M

Ta đã ngắm ba mùa vải thiều ra hoa
Nhưng đến mùa này thì hoa
trắng nhất
Hoa chảy trắng trong mưa,
màu sữa đặc sệt
Mây dính đầy sữa hoa vải thiều
không bay đi được
Mây làm mưa, mưa trắng hoa
vải thiều.

Hẹn ba mùa rồi rồi mà em không lên
Con cuốc lặn lội bên hồ vắng,
gọi đỏ hai mùa quả chín
Mùa này, con cuốc lủi trong cỏ,
ngửa cổ qua từng bốc cây, gọi từ lúc hoa đang nụ.
Bây giờ, hoa đã trắng - trắng như
màu lông chim mới nhuộm
Màu hoa vải thiều - màu lông chim cuốc
Khát khao dằng dặc mùa hoa...

Em ạ!
Giữa mênh mông hoa vải thiều
Chỉ có ta và người trồng vải thiều
đã mười năm chờ đợi
Ông đứng, mưa bụi trắng đầu
Trắng màu hoa vải thiều chưa kịp
thụ phấn, gặp mưa

Con cuốc kêu đâu phải một ta buồn.


Cây sống đời


Khi ta gặp nàng
Thì nàng đã...
Nàng như con chim vàng
                           ló đầu qua tổ

Ta dang tay
Nàng đậu lại lúc nào
Chưa kịp nhận ra,
                thì ta đã hoá cây rồi

Nhiều bậc vua chúa ngày xưa ước cây sống đời
Thì nàng tìm ra đấy

Nhưng mà...
Nàng chỉ đậu trên tay ta
Ghé mở vào ta mà hót
Cho CÂY SỐNG ĐỜI
                                 xanh lên


VĂN CÔNG HÙNG


Cỏ ngày xưa


Tôi cứ nghĩ về em như những ngày xưa ấy
Dù hôm nay mái tóc đã sương dầy
Tôi mãi ngắm mình trong lãng du ký ức
Lá bàng rơi lặng lẽ ở bên hè

Thời gian bó thành số
Thời đại tình yêu lục lọi check mail
Chỉ một enter cả ngàn trái tim
cùng hát
Nỗi nhớ vèo bay cuồn cuộn cáp quang

Em váy ngắn chân dài xe xuồng
guốc nhót
Chợt rưng rưng củ khoai nướng
trái mùa
Rau dền tím tím cả vào giấc ngủ
Áo nâu cổ tròn thăm thẳm triền đê

Tôi lẩn thẩn đi bên đường ngợp nắng
Nồng nàn mơ nhặt được cỏ mang về
Hình như cỏ vẫn như ngày xưa ấy
Ướp mùa đông trong hoang hoải
nỗi buồn

Ngày xưa cỏ xanh như nước mắt
Tận bây giờ cỏ vẫn đương xanh...
                Pleiku, 06 tháng 05 năm 2004


Mơ lạ


Có một vì sao neo vào giọt sương
hắt bóng tối bảy màu sặc sỡ
quả dâu da mòng mọng
                                     tím chùm
rắc khát miên bồng niềm đất

em phiêu tịch miền đêm
thèm nỗi rưng rưng sấu chín
khát quắt quay vùng nứt nẻ
ừng ực mưa lá khoả thân

nhâm nhấm vị zôn zốt
thấy lạnh cái giật mình ngây dại
ai thổi sáo Mèo ngoài kia
nồng nàn bàn tay ấp má
tưởng mình bị bắt cóc khiêng về

mà đêm lắm
mưa hiền như nước mắt
em bủa vào tôi hoang vụn
                                    của ngày...
                                        23/ 9/ 2003


ĐỨC SƠN
           

Đề tặng lối cỏ

         Tặng Họa sĩ Bửu Chỉ

Tặng một người
Trái tim người bước tới cỏ
Đi giữa thực, mơ, cát, gió, ngược dòng...
Có trời cao và đất chẳng dày

Tôi tặng một người nào có hay
Vườn khuya mỏng tang tờ giấy
Trải buồn hứng vì sao
Trải uống lời ru Huế

Lời ru à... chú ngựa đá, con cá mòi, quả táo đỏ và tôi
Bước vào tranh khoả thể*

Tôi loi choi như mỏm đá nhìn xa
Biển, cánh buồm trong tầm tay với
Ôm vào rơi mặn khản lời
Bức tranh ra đi mồ côi tìm nhà ấm áp

Tôi ngồi bên cỏ thì thầm
Khẩn cầu lời vọng chiều trôi
Ráng trắng xuống chạm mũi thuyền quay ngược
Ôm thuyền làn môi cánh sen.

---------------------------------------
* Trong những bức tranh của Họa sĩ Bửu Chỉ



HUỲNH ĐƯỜNG


Chợt nghĩ


không gian mênh mông
khi bóng đêm ập xuống
ong thợ về
đầu đội vương miện phấn hoa
bầy kiến dời tổ
theo phương thẳng đứng
ấy là lúc lũ dơi chuột hoan ca

con ve sầu đội đất lột xác
buông vào đêm những tiếng thở dài
ấy là lúc
lũ rắn rết rời hang săn mồi
bóng đêm đồng loã

Tôi chợt nẩy ý tưởng lạ
cầu xin trái đất ngừng quay
cho mọi sinh linh được sống dưới ánh nắng ngày
thả sức khoe nét đẹp

nhưng.
bóng đêm vốn là có thật
và nó đang chiếm phân nửa kiếp người.
                                                     Hè 2001

(189/11-04)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • PHẠM ĐỨC MẠNH  Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.

  • ...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...

  • ...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...

  • Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc

  • Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi

  • Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều

  • NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).

  • ...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...

  • ...Bồng bồngBống bốngBông bông...

  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.