Vĩnh Nguyên - Phan Hoàng - Lê Hưng Tiến - Miên Di - Phan Thành Minh - Viên Chính - Kinh Thượng - Trần Thị Phương Lài - Văn Nhân
Minh họa: NHÍM
VĨNH NGUYÊN
Đời ta rồi thua cả loài cỏ dại
Đời ta rồi thua cả loài cỏ dại
Thua cả đám liu chiu dế trũi dế mèn
Là khi ta nằm dài đáy huyệt
Đám liu chiu cỏ dại mọc đè lên!
Không ai tránh được giờ kết thúc
Đức Mẹ hiện ra đâu đó năm nào?
Người sùng đạo tin là có thật
Còn người thường chỉ biết thương nhau
Anh và em trước sau gì cũng vậy
Khi rễ cây hút tủy ống xương khô
Bao đốt xương ta rỗng như ống trúc
Ai còn hát theo chi vào những nấm mồ?
Đời ta rồi thua cả loài cỏ dại
Ta cứ tin như thế vững lòng hơn
Để bàn tay với bàn tay lại nắm
Và làn môi tìm tới nụ môi hôn…
PHAN HOÀNG
Cơn bão ký tự mới
Vật vờ như ngọn gió vô hình
trong thế giới ảo
lớp lớp ký tự vô hồn
nhà nhà nhốn nháo
những ký tự thiếu tư duy số phận
tôi bỗng lắc lư
bay
bay
lên
từ muôn đợt sóng ngầm
chìm trong cơn bão không hề dự báo
cơn bão đưa tôi vào thượng tầng khí quyển
say điệu luân vũ thiên nga
lá rừng hoá than trở về xanh cành lộc mới
đá bí mật mở dần pho ký tự núi lửa
đồng hồ ngực biển quay ngược
những vệt đồi mồi biến khỏi bóng đêm
cơn bão nổi mạnh dần lên
thế giới ký tự mới mở ra
mỗi hơi thở nồng nàn bạt ngàn tín hiệu
Em cứ ngon giấc hồ nghi giữa mùa hoa cúc
cơn bão nối những ký tự nồng nàn cất tiếng thủy tinh
LÊ HƯNG TIẾN
Bạn tôi
Quý gửi một bạn gái đã khuất
nằm mê hoang dã rồi tôi
hùa phận mình vào cõi xa hốc sợi
tình lên phiến đá cho tàn
thu rêu xanh chợt nghe nao nao đời
con gái vùi chớm giấc hoa
bên thánh giá trên chuyến xe chiều ôi
phiền muộn chở ngả đau chín
tầng mây… bóng ác ngửa ngửa nghiêng nghiêng
heo may gió heo may cát
heo may sương heo may khói... thằng bạn
tôi trần trụi rẻo buồn và
nung nấu từng sợi heo may dường như
mối tình ấy bao nhiêu cho
đủ sương đủ khói mà bạn tôi mỗi
khi chỉ thiên vào ký ức
ký ức tuôn ra máu mủ xô bờ
tôi đánh thức im lặng sợi
dây bấn bíu trên đường chỉ tay, có
lẽ bạn tôi níu sợi tình
chưa dài hơn tay ba bốn bảy gì
đó nên sóng gió cuồn cuộn
ú a ú ớ, nhưng sớm mai ai
biết được khói thơm phần mộ
hồn con gái độc thoại trong tâm tưởng
bạn tôi và giọt nắng trong
trẻo nguyên vẹn bao ngày. Ai biết được…
miên di
Mảnh buồn thổ cẩm
Đám tượng mồ choàng tỉnh hát cùng tôi đêm nay
những buổi chiều thổ cẩm
mòn tôi quanh lối thông
tôi mơ làm con sóc trốn trong góc trăm năm
nhìn đời qua kẽ lá
sợ hãi & lặng câm
những mặt người thổ cẩm lạc tôi giữa đám đông
tôi mơ làm cây nấm trong góc tối xa xăm
đợi bàn chân không đến
quên lãng vào trăm năm
những mảnh buồn thổ cẩm
màu tôi trong bóng đêm
tôi mơ làm con dốc
tôi mơ làm phiến đá
lặng thầm nghe gió tru đêm lòng mình
những tiếng ồn thổ cẩm
lời tôi như gã câm
ê a điều vô nghĩa
ê a cười vô nghĩa
ê a từng cơn say...
nhọc nhằn nhau những giấc vui giả vờ
những rối bời thổ cẩm
ngày tôi như thoi đâm
mơ treo vào biếng nhác
mơ treo vào ngơ ngác
rời đi những thói quen không thuộc lòng
thành phố này thổ cẩm
rụng tôi như trái thông
lăn mình tìm khe đất
như quả tim
ai đá vui trên vỉa hè
những mảnh tình thổ cẩm
còn nhau như vết thâm…
PHAN THÀNH MINH
Mộ gió trên đảo Lý Sơn
“Hoàng Sa trời biển mênh mông
Người đi thì có mà không thấy về
Hoàng Sa mây nước bốn bề
Tháng hai khao lề thế lính Hoàng Sa”
(Ca dao)
Vẫn gào thét từ ngày xa xứ
Muôn dặm ruổi rong ngọn sóng không nhà
Sóng đã viết vạn nghìn trang chiến sử
Xoài Mút Rạch Gầm Hoàng Sa Trường Sa
Đêm canh đảo nhìn sao khuya lấp lánh
Tiếng tiền nhân lời gió vu hồi
Xương cốt hòa tan vào biển lạnh
Anh linh hiện về
Mộ gió toát mồ hôi
Bao oan hồn còn trên sóng chơi vơi
Lính lề thế vẫn chưa ra tới đảo
Thuyền mỏng mảnh làm sao xuyên giông bão
Ôm đảo vào lòng
Tay gió run run
Mộ gió bao đời vẫn nghiêm cẩn thâm u
Chạm vào cát như chạm vào anh linh Tổ quốc
Chạm vào cát như chạm vào xương cốt
Hoàng Sa núm ruột chưa liền
Ở nơi này ngọn gió cũng linh thiêng
Mỗi mộ gió
Một tượng đài quyết tử.
VIÊN CHÍNH
Bất chợt… mùa Thu
Hình như
chiều xuống…
không nơi
Lá khua ngõ vắng,
chim dời vườn se
Thoáng may
chở mộng Thu về
Đây bờ cỏ hẹn,
chờ nghe chân người.
Hình như
chiều sắp mưa rơi,
Có vầng mây tím
vội rời hồn ta!
Một người
nhớ tháng năm xa,
Hình như
bước chậm…
…chờ hoa
kịp vàng?
Bất chợt… mùa Đông
Cớ sao mùa vội sang Đông?
Để tôi thầm tiếc mênh mông nắng vàng…
Cớ sao mưa chẳng dịu dàng,
Cứ xoi nỗi nhớ cho tràn lạnh thêm?
Tôi ngồi gom hết mưa đêm,
Vô tình để sót bên thềm… tiếng rơi
Nhạc buồn lỡ thấm hồn tôi,
Cớ sao bên ấy cũng ngồi… giận mưa?
KINH THƯỢNG
Chiều Đà Lạt
Chiều phố núi một mình
loanh quanh chân sương trắng
cuối nhánh đường
giọt nắng rũ vàng
chiều bâng quơ
Chuyến thổ mộ liu riu
không buồn gõ vó
ký ức ngủ vùi cuối dốc
chỉ một mình anh thức trắng
Gió rót đầy thung lũng vàng hoa
tóc ngắn em một thời hút sâu màu lạnh
hoàng hôn trượt dài
vẫn chỉ một mình anh bước chậm
Cà phê Night góc xưa
bờ hồ sương se lạnh bóng
quán và em ảo ảnh
treo một đóa tình hồng
lên giấc mơ cũ kỹ...
TRẦN THỊ PHƯƠNG LÀI
Giọt sương
Em tự ru trái tim mình ngủ đi
Làm giọt sương bình yên trên tán lá
Dù gió thổi cành nghiêng
Giọt sương đêm vẫn trong suốt ngọt lành.
Em khoe mình trong yên tĩnh của đêm
Và rất sợ khi bình minh đến
Nắng rọi vào giọt sương mỏng mảnh
Hạnh phúc đến tận cùng... em hóa kiếp thành mây.
VĂN NHÂN
Đêm hòn Rơm
Tặng HV
Ở trong này có nhiều sản vật mang hương vị đắng
Rau đắng mướp cũng đắng
Giọt mật đắng, lời tình yêu ngải đắng
Và ngay cả bờ môi cũng có lúc làm đắng chát bờ môi
Biển Hòn Rơm chiều nay mưa dông dữ dội
Quất vào mắt những hạt buốt đau
Rượu vẫn nồng thơm như có chi nghẹn đắng!
Phải chăng lời ngọt ngào không thốt được bằng môi?
Ngày mai…
Cầu cho ngày mai biển mang ra khơi xa lời đêm nay em hát
Và dấu chân bên nhau như dấu dã tràng
Xin gửi lại em, trả lại em tất cả
Để ngày sau biển Bắc được bình yên
Anh chỉ xin giữ lại một chút hương ở nơi em gục xuống
Một chút cát nơi có giọt nước mắt em rơi…
Và cũng xin em hãy sẻ chia cho anh thêm một chút mây của biển Bắc
Như một chút riêng tư của gia tài đã mất
Như một chút Em nén lại ở đáy lòng…
(SH285/11-12)
Huỳnh Minh Tâm - Pháp Hoan- Ng.H.Dao Trì - Trần Võ Thành Văn - Trần Quốc Toàn - Lê Vi Thủy
Như Quỳnh De Prelle - Hoàng Thúy - Phùng Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyên Tiêu - Nguyễn Bội Nhiên - Nguyễn Ngọc Hưng
Sinh năm 1981; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Ninh Thuận; Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam; Giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận; Đã xuất bản 4 tập thơ.
Nhà thơ Lê Hưng Tiến hiện làm đại diện của Sông Hương tại Ninh Thuận. Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh đến bạn đọc.
SH
Huỳnh Văn Dung - Nguyễn Tân Dân - Trần Đức Trí - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Văn Long - Hường Thanh - Đông Hà
Phạm Ánh - Nguyễn Văn Thanh - Trần Thị Tường Vy - Trần Nhuận Minh - Nguyễn Văn Quang - Phan Lệ Dung - Trần Tịnh Yên - Phan Hoàng
Fan Tuấn Anh - Trần Văn Liêm - Lê Tấn Quỳnh
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thống Nhất - Hoàng Thụy Anh - Triệu Nguyên Phong - Đặng Văn Sử - Ngô Minh - Nguyên Hào
Hoàng Ngọc Châu - Trần Ngọc Trác - Nguyên Phong - Nguyên Quân - Biển Bắc - Phạm Bá Thịnh - Từ Hoài Tấn
NGUYỄN MIÊN THẢO
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
LGT: Biển đang quặn mình trong nỗi đau mù tối, đầy phẫn mù và bi thiết. Lời nguyện cầu cho những sáng trong cháy rực đêm sao, trả lại màu xanh yên bình vốn dĩ muôn triệu năm. Chúng ta đang tự trôi dạt, "kéo theo những đàn cá lặng im" và nếu như biển mãi im lặng, màu bạc nhường chỗ cho tối tăm, tan tan bọt sóng. Những câu thơ của Như Quỳnh De Prelle đã dội vào tâm khảm chúng ta như thế, trong những ngày tháng 4 rực nóng.
Trường Giang gt.
Nguyễn Minh Khiêm - Trần Võ Thành Văn - Bùi Hoàng Vũ - Khaly Chàm - Nguyễn Hưng Hải
ĐỨC SƠN
VƯƠNG KIỀU
Với Vũ, thơ là một cuộc thăm dò, một cuộc thăm dò vào nội giới, vào những va chấn, những áp chế và con đường giải phóng những áp chế ở nội tại. Đọc thơ Vũ khiến chúng ta hoang mang trước thế giới đã trở nên bất ổn. Khát vọng về một thực tại hợp nhất đã tiêu tan, giờ đây, cái trình ra trong thi giới của Vũ là một thế giới bất định, mơ hồ và hoài nghi. Một thế giới không thỏa hiệp với những xúc cảm đèm đẹp mà ngược lại, đó là tiếng nói của sự gây hấn, ít nhất cũng là gây hấn với chính thi sỹ trong cơn siêu thực hoang lạnh của chữ.
S.H
LTS: Đã có đến 15 tập thơ BTT đến với bọn đọc theo phương châm các tác giả cùng với Hội Văn học Nghệ thuật hợp sức xuất bản. Chúng tôi xin giới thiệu 3 chùm thơ của 3 tác giả có tập thơ đầu tiên đến với bạn đọc: Anh Hải Kỳ, anh Vĩnh Nguyên và anh Nguyễn Loan.
Sông Hương
Phan Lệ Dung - Đoàn Trọng Hải - Nguyễn Thánh Ngã - Huỳnh Minh Tâm - Hoàng Vũ Thuật - Võ Ngột - Huỳnh Văn Dung - Tần Hoài Dạ Vũ - Trần Quốc Toàn
PHẠM KHANG
LGT: Một lần nữa, trái tim lương tri của nhân loại bị tổn thương. Sau vụ khủng bố kinh hoàng ở Paris năm ngoái, mới đây 34 người thiệt mạng và hơn 200 người bị thương, đến từ 40 quốc gia trong vụ nổ bom tại sân bay và bến tàu điện ngầm ở Brussels ngày 22/3. "Tinh thần Brussels" đồng loạt được thắp sáng khắp nơi trên địa cầu.
Sông Hương trân trọng giới thiệu bài thơ "Không khóc ở Brussels", tưởng niệm các nạn nhân trong vụ khủng bố vừa qua, của nhà thơ nữ Như Quỳnh de Prelle, hiện đang sinh sống và làm việc tại vương quốc Bỉ.
(L.V.T.G)
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
thơ