Thơ Sông Hương 11-11

09:04 25/11/2011
Đinh Cường - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Lệ Dung - Đức Phổ - Cao Quảng Văn - Cao Thoại Châu - Đông Nhi - Nguyễn Văn Vũ

Họa sĩ Hoàng Đăng Nhuận, Phan Ngọc Minh, Đinh Cường và Đặng Mậu Tựu tại Gallery Chiêu Ê

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]










ĐINH CƯỜNG


Ghé Chiêu Ê thăm Hoàng Đăng Nhuận

Thơ đã đăng hết rồi
ghi thêm bài này nữa
nhớ chiếc ghế bỏ không
chỗ ngồi: một mảng đỏ


bạn nói bạn rất thích
treo riêng bên giường nằm
giường vạt tre mát lạnh
trưa Chiêu Ê ghé thăm

nhớ một thời sương khói
giang hồ bao núi sông
bây giờ ngồi một chỗ
đi lại còn khó khăn

mừng bạn như hồi sinh
trên các tranh mới vẽ
màu tươi như bình minh
chút mặt trời nắng xế

bạn mơ gì Nhuận ơi
thương ai ngồi chiếc ghế
bạn đặt tên rất thơ:
của một người đã tới
           
Virginia, 13 Sept 2011



NGUYỄN THIỀN NGHI


Đêm mưa Cà Mau

Đêm Cà Mau
Cùng chú co người ngồi uống rượu
Trên chiếc ghe tam bản gắn mui che
Mưa đầy trời như câu cặm mùi men
Những vết xước ngày xa quê
Thâm quầng nỗi nhớ

Thân con chạch, con chình bôi trơn mùi nước mặn
Chân cây đước, cây mắm
Càng cắm càng sâu nặng phù sa
Nắng áo mưa cơm chất chật lòng ghe
Chén rượu nâng ngang mi ngày sụp xuống
Chút buồn thấm lạnh môi mưa
Say tiếng thở dài chạm Huế

Rượu thấm vào đêm
Rả rích chích xót cuộc phù trầm
Chòng chành sông tiếng gà vỡ buổi
Chiếc bóng đong đưa lợn cợn chuyện xưa
Những niềm thương nhặt từ góc khuất
vun thành hơi ấm
Sợ nỗi nhớ quê hóa rét tâm hồn
Sợ cạn giấc mơ
Tan thành nước quay về...



PHAN LỆ DUNG


Gửi anh

Gửi anh một chút nắng
Mênh mang phố
Em một mình, chiều Huế hanh hao
Gửi anh một chút hương
Đường làng thơm mùi cỏ
Hơi thở nũng nịu nghé con, đám cỏ
gà líu ríu
Cố quên mà cứ nhớ
Lời hẹn thề mê hoặc ánh chiều hôm

Gửi anh một chút mộng mơ
Em thiếu nữ
Một thời
mắt biếc
qua phố xôn xao

Gửi anh một chút đêm
Mưa rỉ rả
tiếng còi tàu ướt đẫm
Em quàng tay
màn đêm mộng mị
Gối ngỡ ngàng

Gửi anh một chút xót xa
Đường vạn dặm
Anh phiêu bạt cánh chim lãng tử
Em thiếu phụ mỏng manh

Biết khi nào gặp lại
Ôi! Đất trời phiêu lãng anh.



ĐỨC PHỔ


Đêm qua anh mơ thấy biển

Đêm qua anh mơ thấy biển
Sóng êm đềm liếm gót chân em
Gió lao xao rụng nhành dương liễu
Em nhặt vội vàng xõa mớ tóc xanh
Giá như mặt trời đứng yên trên biển
Chắc kịp buổi anh về.

Đêm qua anh mơ thấy biển
Giọng thùy dương em hát lời buồn
Ngọt thời mía mọc tóc non
Bên triền sóng nói thì thầm
Cho anh ân sủng mang theo
Suốt những chặng đường vắng bóng em.

Đêm qua anh mơ thấy biển
Chiều về tình nhảy tung tăng
Niềm riêng giấu trong vạt nắng
Thương ơi bờ ngực hạnh đào
Xanh xưa nỗi chờ mọc cánh
Hứa với nhau như dặn chính mình.

Đêm qua anh mơ thấy biển
Một mình em trước cõi mông mênh
Nhỏ nhoi trái tim ngục lạnh
Giam miết mối tình chung thân
Mốt mai anh về qua biển
Liễu còn xõa tóc chấm vai không (?)!...



CAO QUẢNG VĂN


Nhạc chiều Tân Thuận Đông

Xào xạc chiều ơi Tân Thuận Đông
Trời cao nghiêng bóng nước hồ trong
Quanh ta thân thiết ngàn tay vẫy
Dừa lắng xôn xao tiếng bạch đàn

Thơ thẩn trên hồ đàn vịt trắng
Dập dềnh con sóng nước trôi đi
Chiếu trải bên thềm chiều phớt nắng
Nhìn nghe thôi biết nói năng gì!



CAO THOẠI CHÂU


Mỗi bài thơ anh cất đi một chữ

Đừng nói chi đến mùa đông
Mùa hạ bên này anh cũng lạnh
Các mùa còn lại cũng không hơn
Khi phần đời anh ở đầu kia trái đất

Sáng tinh mơ anh nghe giọng ngọt ngào
Nghe co ro hôm nay 15 độ
Mùa xuân và thành phố em rực rỡ
Trong sắc màu có nỗi nhớ phương xa

Sáng tinh mơ anh mở cửa căn nhà
Không thấy gió mà run lên vì lạnh
Tháng Tư dài đến hôm nay, tháng Tám
Là một mùa anh không gọi thành tên

Không thể nào gọi được thành tên
Mọi thứ mang một tên duy nhất
Vẫn thầm gọi nhưng khi thao thức
Khi buồn và cả những khi vui

Anh vẫn lang thang trong xứ sở này
Sáng vẫn đi điểm tâm một thứ gì ăn được
Vẫn chạy trốn những người không quen biết
Vào một nơi trong góc hồn mình

Sợi gió bé con thành lốc trong lòng
Ly sữa bé cũng mang hồn biển cả
Xung quanh anh những con số lẻ
Tán loạn trong chiều theo lá bay

Đêm anh nằm thầm ước cơn mơ
Mỏng và nhẹ ru người ta ngủ
Tiếng thầm thì vào một đêm có thể
Như tiếng mưa trong vườn chiêm bao

Như vậy đó vẫn như vậy đó
Ngày tháng mơ hồ dìu dặt ưu tư
Mỗi bài thơ anh cất đi một chữ
Một điều gì đó của riêng em



ĐÔNG NHI


Bội thức

tôi
một con người Trái đất
khối vật chất di động
nặng nề
đêm đêm mơ
bay lên sao Khuê
khách quan mặc định tôi
thanh nam châm
đối cực
với mọi thứ phù hoa
lương tâm như loài chạch
lẩn đáy bùn
cố huênh hoang
kiếm tìm
chiếc Visa sao Khuê
vòng tròn tôi
mặc nhiên thẩm thấu
no nê dư vị
chán chường
chợt một ngày
bội thức...
tôi thấy giữa lòng mình
đang giãy chết
một công dân sao Khuê



NGUYỄN VĂN VŨ


Soi gương lúc nửa đêm

Nửa đêm về nhà
soi mặt vào chiếc gương mở mắt thao láo
thấy một thằng lần khân đứng đó
y như từ vỏ chai ông già chui ra
đội bóng đêm mà cười…

Bầy chuột đuổi nhau chạy quanh mang tai
sân hận nổi lên chí chóe
đập vỡ cái gì cho hết tức
nện rầm rầm máu tươm
lấy máu tay chảy ra mà rửa mặt
vứt thiên đàng ngoài tha ma…

Hóa trang kinh dị
che mặt bằng máu thì thành ác quỷ
đóng kịch trên nỗi đau thì khóc không ra nước mắt
tự bóp trái tim mình thì làm sao mà biết yêu thương
cười rung rinh trần nhà
để đàn dơi thất kinh rớt xuống
bay đi ban phúc cho lũ cú mèo dưới gốc sung…

Ê! mày không là tội đồ
ở tù trong tấm gương phẳng
thì bước ra rửa sạch mùi rượu
mà đi đổ rác
trả lại bóng đêm chuệnh choạng cho lũ dơi
rồi mọc lên cùng với mặt trời
nhặt sương mai mà xâu những chuỗi cườm
xếp cỏ non thành những cánh hoa bươm bướm
thả cho bay vào đời trẻ thơ
cúi xuống thật thấp và cõng đầy hơi thở
nhận của dòng sông một đóa hoa tươi
mặc định còn đó một trái tim người…
                       
Về khuya, 10.5.2011

(273/11-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh

  • NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi

  • MINH TỰGuitare

  • Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư

  • Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng  

  • THANH THẢO     Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh

  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH