Thơ Sông Hương 10-86

10:47 04/06/2012

Thanh Thảo - Lý Hoài Xuân - Dương Thành Vũ - Tuyết Nga - Lê Minh Quốc - Nguyễn Hữu Quý - Trần Văn Hội - Nguyễn Duy

Khúc nhạc sông Hương - Ảnh: Sĩ Sô

THANH THẢO


Gởi Iuri Bônđarép

Ta đi qua những rung chuyển vô tình
không máy gì ghi được
con người ta nhiều lúc như phát cuồng
nhiều lúc ngồi lặng im bất lực

những ngôi nhà mọc lên như tia chớp
những vật dụng tiện nghi liên tục đổi dáng hình
những cặp vợ chồng ly hôn như cơm bữa
những người già mỗi phút mỗi già thêm

đường phố sạch hơn nhưng sông suối bẩn hơn
đến biển cả cũng chứa đầy chất thải
ta đầu độc cá rồi ta ăn cá
vòng luân hồi này Đức Phật cũng chào thua

có những kẻ điên rồ tới mức
toan biến vòm trời thành bãi rác khổng lồ
cho cái nhìn con người trở nên thô lỗ
không còn cổ tích không còn thơ

những gì dịu dàng sâu kín nhất
cứ phơi ra như lộn trái túi quần
tất cả đều phải là cụ thể
"âm nhạc xong ngay" "điện ảnh ăn liền"

và tượng đài những mẫu người thành đạt
đứng câng câng trong tâm trí mỗi người
còn những ai băn khoăn khắc khoải
những Hăm lét ngày xưa bỗng chốc hóa trò cười

phải nhân loại bây giờ điên đến vậy?
tôi có thấy ít nhiều nhưng tôi không tin
vì tôi tin mãi mãi con người là bí mật
mãi mãi chúng ta không đi hết bản thân mình

7-1985



LÝ HOÀI XUÂN


Nghĩ về Bát-sa-na

Sống cho thực là người đâu phải dễ
Bát-sa-na ! (1)
Tôi ngưỡng mộ tên người
Không phải vì người ở nơi thoát tục
Để tìm ra "quy luật của muôn đời"

Người là người
Bởi người không xa lạ
Với những gì thuộc về con người
Chẳng bao giờ tim lạnh lùng sắt đá
Trước tình yêu và đài hoa tươi!

Người là người
Nên mọi điều đau khổ
Cho con người, người không thể yêu
Bô phải ném đầu tên hối lộ
Lời coi khinh "tặng" kẻ hám tiền.

Sống cao thượng
Nhưng vô cùng gần gũi
Giàu ước mơ
Mà rất thực
Không xa

Người không ngại áo quần mình dính bụi
Chỉ mong ngày mỗi đẹp thêm ra

Đời cũng cần có lần ốm nặng
Để hiểu thêm mọi lẽ trên đời (2)
Nếu yên thân nơi mặt hồ phẳng lặng
Đâu dễ mà biết được sóng trùng khơi!


----------
(1) Tên nhân vật đảng viên cộng sản trong "Quy luật của muôn đời" của Đum-bát-zê (Liên Xô)
(2) Ý câu nói của Bát-sa-na




DƯƠNG THÀNH VŨ


Viết từ sớm mai

Buổi sớm tôi thức dậy cùng tiếng chim cà lơi hót trên đọt tre
Bên ngoài khung cửa sổ bình minh ửng hồng hơi thở đất đai
Nụ hoa dây leo tím ngát,
Trái bưởi nám vàng
Sự bắt đầu ngọt ngào đến vậy
Lẽ nào tôi chẳng cảm thấy điều chi
Lẽ nào tôi không thể mến yêu anh hàng xóm nghèo
                        đang đắp nền nhà trước mùa mưa lũ

Tôi tưới nước cho cây đậu quyên đang ra hoa
Tình yêu không bắt đầu từ việc loại trừ những con bọ xít
Ngắm trái xanh mơn mởn
Tôi có đủ niềm tin để hiểu về hạnh phúc
Về nụ cười.
Như tin sự mong mỏi của con tôi về tôi.

Tôi yêu cuộc đời từ tình yêu con người cụ thể
Hương sắc của hoa,
                        Tiếng hót của chim
Yêu sự sống cựa mình trong vỏ trứng
Trong hạt đậu nảy mầm
Yêu hành tinh này quay lơ lửng giữa vũ trụ vô cùng từ tình yêu đất đai
Và bầu trời có mưa có nắng

Vỹ Dạ 24-7-86



TUYẾT NGA


Huế

Ngỡ như không còn đến cả hơi thở nữa
Tất cả tan lan trong thinh vọng những ngôi chùa
Vạt áo mỏng bay đến mềm cả nắng
Bạn dẫn tôi về thăm Huế của ngàn xưa.

Cứ như tôi không vừa từ chỗ phố trước nhà ga
Nơi mẹ bán bánh bèo em đi rao nón
Những con tàu ngang qua những con tàu dừng đỗ
Hàng chở về bụi bặm lối ngoại ô.

Cứ như tôi không vừa qua quãng đường bia Quốc Học suy tư
Chân rối trước những ánh nhìn tíu tít
Trang giấy bay trong tiếng cười tuổi học trò lấp lóa
Chim cánh màu chộn rộn dưới vòm cây.

Cứ như là cuối bến , chỗ dòng sông
Tôi không gặp con đò mảnh mai một thời phiêu dạt
Người phụ nữ ru con mắt cười mà ứa lệ
(quá khứ dễ gì quên dù năm tháng chẳng vụng về)

Như không có thời gian, chẳng còn khoảng cách
Huế bây giờ nơi những mái chùa cong
Tôi gặp sông Hương trong ngọt lành tiếng nói
Trong bình tâm kiên nhẫn giọng chuông chùa

Sen chỗ bùn lên tinh khiết đến bất ngờ
Bạn vừa nói điều gì trước Khiêm lăng tôi không hiểu nữa
Có một thời những ông vua biết không dễ gì được nhớ
Đã gửi mình vào trong những sáng tạo của nhân dân.

Trong mỏng mảnh màu mây
Dịu mềm sắc lá
Huế hiện ra thanh thoát đến ngỡ ngàng
Gần gũi lắm mà sao xa xưa thế
Xin đừng vội vàng kẻo nón mỏng sẽ bay đi.

1985



LÊ MINH QUỐC


Chị

Con sông chiều nào hoa tím
Bập bềnh câu hát dân gian
Em nhớ chị thời con gái
Làm duyên mặc áo lụa vàng

Nắng mới trong vườn quê ngoại
Tiếng chim ngày ấy còn xanh
Chị ra cầu ao vo gạo
Nụ cười xao xuyến long lanh

Em nhớ buổi chiều tan học
Chơi ru rách áo chị buồn
Đêm ấy chong đèn chị vá
Chim chuyền nhành lá run run

Cuối năm bập bùng ngọn lửa
Em nằm trên cỏ nhìn trời
Chị kể em nghe cổ tích
Xôn xao một cánh hoa rơi

Mùa xuân chị mang áo mới
Qua sông gió lạnh trời chiều
Trong em pháo hồng xao xác
Chị về cuối bến tình yêu

Mười năm vô cùng xa lắc
Tình cờ bắt gặp cánh hoa
Chị ơi! Em đi đánh giặc
Nhớ chị là nhớ quê nhà.




NGUYỄN HỮU QUÝ


Cây của bà

Bà ơi! Bà đã đi xa
Cây na, cây thị.. của bà còn đây!
Trái làng thơm giữa lòng tay
Tưởng chừng thơm cả những ngày đã qua.

Lui cui cái dáng của bà
Bắt sâu, nhổ cỏ, chăm hoa, nâng cành
Của ngon bà đã để dành
Cho con, cho cháu trọn phần mai sau!

Gia tài bà có gì đâu
Những câu chuyện cổ, cơi trầu, trái cây
Ngày nắng nôi, buổi heo may
Đi xa, về gặp dáng cây nhớ bà!

Ở trong cây đó đâu xa
Lời bà khuyên nhủ dặn dò cháu con:
- Ở đời giữ lấy tiếng thơm
Đừng như kẻ ác bon chen hại người
Ở hiền thì gặp hiền thôi
Chăm cây, cây lại cho người trái cây…

Vườn xanh hoa trái thơm đầy
Lời bà trẻ mãi giữa bầy cháu con!




TRẦN VĂN HỘI


Lục bát giữa vườn cây

Níu cành cây nở chùm bông
Tiếng chim rơi khẽ nắng không tới mình
Ô hay, cái gió vô tình
Để hương trái chín lung linh mắt người

Đầu tay, tôi hái nụ cười
Làm sao ôm hết sắc trời lá xanh
Nghe như chìm giữa âm thanh
Khơi trong gạn đục để dành cho nhau

Trong tôi còn  lại mai sau
Bóng râm đời có bạc màu nắng mưa
Ngồi đây ngày đã xế trưa
Tuổi tôi, tuổi trái ngọt chua mấy lần.

1986



NGUYỄN DUY


Cầu vồng

Sóng bể chiến tranh còn say tới bây giờ
Thuyền đánh cá ngày ấy toàn con gái

Tôi say ngất ngư, vật vờ trên đống lưới
Một trời sao mưa lấm tấm giọt vàng

Bừng tỉnh - cơn mưa vàng đã tạnh
Tôi lềnh bềnh đỏ ối bình minh

Kỳ diệu thay
Có một nhịp cầu vồng bắt ngang ban mai

Vắt ngang tôi
Bắp chân trần thon thon lấp lánh vảy cá

Nhịp cầu ấy không bao giờ sụp đổ…

Mùa xuân 1986

(SH21/10-86)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.

  • Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo

  • ...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...

  • Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân

  • HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.

  • ...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...

  • ...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng,                        rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc,                        rồi bằng nạng gỗ với một chân...

  • Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu

  • Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.

  • Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...

  • Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.