Thơ Sông Hương 09-17

09:13 30/09/2017

Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà

NGUYỄN ĐỨC TÙNG

Khi ở Paris cùng em

Khi ở Paris cùng em
Chẳng có gì anh không làm được


Nhớ nhau anh có thể khóc
Nhưng em lại ở gần bên


Gió trên sông Seine lồng lộng
Hôn em dưới một vầng trăng


Của người đi ngang gió mưa
Đã từng hôn anh ở đó


Ven rừng quanh một đốm lửa
Gần bờ nước chảy lơ thơ


Anh tới Paris bất ngờ
Yêu em cà phê quán cóc


Gió mưa nghĩa tình lất phất
Mà em thì thơm lừng


Như một người chưa từng qua sông Hương
Như một người chưa từng qua sông Hồng
Như một người chưa từng qua Cửu Long


Đến cùng anh sau năm chuyện tình gãy đổ
Đến cùng anh như nhành phong lan đỏ
Cà phê ôm bên đường


Sau cuộc bầu cử tổng thống
Ở Paris mơ mộng cùng em
Chẳng có chuyện gì anh không làm được


Dù trước tiên phải lặn qua sông
Tìm lại chiếc nhẫn cưới.




LÊ HOÀNG THẢO

Chim rừng bay đi

Từ lúc còn đêm, tiếng đập cánh lao xao vòm lá, rừng không ngủ
Vừa hé vừng đông, đàn chim hốt hoảng bay đi
Không biết về đâu. Không kịp ngoảnh lại nhìn nơi sinh lần cuối
Đêm bình yên, đàn voi sắt và con người đánh thức rừng, xẻ thịt
Tiếng gầm rú, khói xăng dầu, lưỡi chém đổ khuỵu những thân cây
Tiếng răng rắc đứt lìa cột sống và sự cầu xin vô vọng
Những cái miệng trên thân mếu xệch kêu gào, mắt sụp mi
Đàn chim trốn vào đám mây, những chấm đen trên đỉnh núi
Da diết thương rừng, thương những quả trứng trong chiếc tổ vừa quấn xong
Những sinh linh bức tử trong đêm chưa siêu thoát
Mắt mở trừng nhìn rừng quằn quại gục ngã, những cơn đau!


Rừng của nghìn năm, đàn chim của nghìn năm
Yên bình sinh sôi trong vòng tay tạo hóa
Cái chết gọi về bởi màu xanh huyền diệu
Bởi tiếng chim ríu rít bầy đàn.
                                   
2015 - 2017



ĐỖ TẤN ĐẠT

Chiếc bình giấc mơ

anh ngồi vào chiếc bình trong
chỗ giấc mơ hôm trước bị loãng
những con sẻ nắng tha hương vào nhớ
những lá thư từ lâu không ai gửi
sắp đều căn ngực
anh thường lui tới chỗ quán cũ
góc nhỏ thôi nhưng nhìn được nhiều phía
góc nhỏ thôi chỗ mưa đậm cà phê rang
đủ để anh ngửi thấy mùi thơm osaka
những chiếc lá rơi từ rất lâu
xếp lên bàn gỗ như tranh của Issac Levitan
(*)
những nụ hôn vàng của Gustav Klimt
(**)
anh nhớ những buổi chiều không phải của mình
khi ngã tư đầy khói xe và dòng người chạy trốn công nghệ
anh tựa vào bức tường tróc vôi
những hơi thuốc mông muội và khi mình không có ý nghĩ
chợt khi đó như là yêu em
anh thường cưỡi lên một cơn mộng vàng
những mùa thu bay lên không quá vội
anh cứ muốn mình hôn lâu như thế
nắng mưa trầm trong giấc mơ sâu…


---------------
(*) Danh họa người Nga.
(**) Danh họa người Áo.




TRẦN VĂN THIÊN

Hoa trăng

vò buổi chiều một nhúm buồn rơi xuống
mùa đông lững thững dắt mặt trời vào thăm thẳm bóng đêm
những giấc mơ nảy mầm sau cơn mưa nỗi nhớ
từng lớp vỏ thời gian bong tróc trên phiến ngày hoang vu...


người đàn bà ngồi thả hoa trăng bên triền sông lộng gió
đã thôi hoài vọng những giấc mơ héo úa trên cánh đồng thanh xuân
thôi nhặt nhạnh xác nỗi buồn vương vãi trong kén ngày yếm khí
thôi chắp vá những dang dở tuênh toang bằng sợi tình mong manh


những vần thơ như đang trôi trong máu
trong nước mắt
trong cơn mơ hoang nhập nhòa những hình hài ảo ảnh
mưa
mưa
mưa
người đàn bà thả cuộc đời mình xuống dòng sông trong vắt
tóc phủ mờ hơi sương...


dòng sông lặng lờ trôi vào bầu trời hun hút
những cánh hoa trăng đang tan chảy trong đêm...




NHẬT CHIÊU

Sông Hương Ka

Em thả mùa trôi
            xuống nước trôi
thả hương bay suốt
            một chân trời
mà thương
            em thả em
                        thong thả
em thả em
            vào nguyên xứ tôi


Tôi thả tôi
            vào nguyên xứ tôi
mà thương
            em chỉ biết thương thôi
bốn mùa nghi ngút
                        khi em thả
xuống những mùa trôi
                            giọt lệ trôi…




VŨ DY

Biển, đôi khi

bên ngoài kia
những đìu hiu xanh xám
lũ cá mỗi buổi đêm thoát hiểm là một ngày mới hoan ca
đôi khi,
cho bài tự do ngắn ngủi
không ai thấy được nỗi tuyệt vọng em
trong mắt ban mai long lanh
phơi trên phiên chợ biển


đại dương đôi khi là cạm bẫy quá rộng
không thể đi về
đôi khi là một nghĩa địa buồn
không người rơi lệ
sóng cứ nhởn nhơ
cá cứ buồn
người cứ thả buông


đôi khi
biển là một túi chứa mênh mông
tưởng không ai biết
đôi khi như đứa bé dễ bị dụ dỗ
bởi ngọt ngào
nhưng luôn làm ngộp thở
và chỉ biển
cứ hồn nhiên xanh




HOÀNG THU PHỐ

Lên mầu

Viết gì đó cho mình
buông chầm chậm như chiều
có thanh âm nào vừa rơi vào đời sống
mặt người tắt
xe cộ
mắt, ánh mắt, những ánh mắt tha hương con đường
em tha hương anh
quê hương tha hương những tha hương
anh lên mầu cho nhiều đứt gẫy
những tưởng tượng vứt đi
kỷ niệm xào nấu cũng vứt đi
vứt đi cả môi và tha thiết mắt
có tiếng động chìm trong anh sau lưng căn phòng. gõ


gõ tiếng của xa xăm
ai doạ anh
không ai doạ anh, anh doạ chính mình
những thổn thức ấy chiều thì nên đi ngủ
sương
ngoài đi đợi sương
cái buồn về đi len lỏi nhiều
tiếng gọi làm gì
bao nhiêu cái lẻ loi yên ắng
kẽ đời thì nhiều bụi
những thanh âm phủ lên hương mộ
chậm đục tiếng của ngày.




TRẦN THU HÀ

Đôi mắt ấy…

Ngày ấy cánh đồng lên xanh trên mắt em
Đôi mắt đen huyền như bùa mê náo nức
Gõ vào tôi mạch đập liên hồi
Đôi mắt ấy đâu rồi?
Khuôn trăng ấy đâu rồi?
Em ơi điệu lí còn xanh, đôi mắt hãy còn xanh mà chiến tranh…


Đôi mắt ấy đâu rồi?
Khúc ca dao mẹ ươm từ kiếp trước
Câu Kiều ai bắc qua sông
Để cây si vẫn chờ trăng muộn


Đôi mắt ấy đâu rồi?
Em gái tải thương bên cầu sông Cấm
Áo trắng làm mốc tiêu cho những chuyến xe
Nay em về những đêm không sao
Ngực không huân chương tóc cài mây trắng


Đôi mắt ấy đâu rồi?
Con gái Nghệ mô tê răng rứa
Xào xạc trăng khuya độ ấy em rằm
Em ơi điệu lý còn xanh…


(TCSH343/09-2017)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).

  • …Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.

  • Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Tùng Bách - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Anh Dũng - Văn Công Hùng - Lê Thiếu Nhơn - Công Nam - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm - Ngô Minh - Trần Văn Khởi - Lê Ngã Lễ - Trương Đăng Dung - Đặng Kim Liên - Tạ Vũ - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hàn Chung