Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
Ảnh: internet
NGUYỄN HỮU PHÚ
Ru
Gió quất vào đêm ràn rạt
Từng mắt lá rưng rưng
Con đường run lẩy bẩy
Khẳng khiu cành
Trơ trọi đứng dầm sương
Đã quá nửa đời người
Người đàn bà vẫn đi về một mình
Khát…
Được một lần vượt cạn
Cánh võng đưa
À... ơi!
Nhức nhối
Búp bê trong nôi
Không cười không nói
Chỉ có tiếng đêm sặc sụa
Nằm đau...
Nóc nhà chơi vơi
Phên liếp trống trước hụt sau
Cột nhà chênh vênh
Vai áo bạc màu trắng xơ xác nắng
Leo lét đèn dầu
Lời ru khô khốc
Đếm tuổi thanh xuân
Giật mình thấy tóc mình lạc trôi qua ô cửa
Người đàn bà ôm búp bê ngả nghiêng
Nền đất nâu tê tái bàn chân...
LÂM HẠ
Gi/d-ấu
ngày lang thang
tôi nhặt nhạnh được con chữ
rụng tả tơi
vương vãi khắp không trung
vắt vẻo trên cây một dấu hỏi khôn cùng
dấu ngã co mình nằm sóng soài dưới đất
sau một cú trượt dài bấp bênh
cùng sắc và huyền
phía góc tối chân cầu thang
dấu nặng nằm im
như quân cờ vây đang phân vân nước đi cuối cùng
thắng
hay thua
hay tạo một thanh bằng không âm sắc
chữ nối nhau chạy vòng quanh
tôi nằm im giữa trời
nghe chữ cười đùa ca hát
ôi cuộc đời
là một cái bẫy vĩ đại
cho ta luôn cảm thấy bất ngờ
để đỡ chán ngán
khi lỡ sống quá lâu
mà đôi khi
nhầm lẫn
ngỡ mình
sống nhiều hơn
một cuộc đời
của chữ
LÂM TẺN CUÔI
Đêm hội hóa trang
Ừ em hãy cứ hóa trang
Mặt nạ ma quỷ mà than khóc mình
Còn tôi chỉ biết lặng thinh
Giả vờ sợ sệt để nhìn em thôi.
Ngoài đời ma quỷ khắp trời
Một đêm dạ hội vạn người lao xao
Tôi ngồi ấp ủ chiêm bao
Buồn riêng phố vắng tình hao khuyết tình.
Ừ em, Bát Giới - Tề Thiên
Bảy hai phép thuật cũng mình với ta
Thiên thần đội lốt quỷ ma
Hóa thân cho lắm cũng là ta thôi.
Halloween một đêm vui
Cuộc đời chớp mắt và rồi sẽ qua
Ừ thì chênh chếch trăng tà
Tôi ngồi xế bóng lòng ma quỷ tình!
(TCSH342/08-2017)
LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương