Thơ Sông Hương 07-1999

08:43 04/12/2009
Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

(Ảnh: newvietart.com)

PHAN TRUNG THÀNH


Mé biển


trắng ngần
đục
và buồn
biên niên đằng sau lớp măng già
lũy tre dựng làng màu tro
màu gì hở bàn tay của mẹ vục gàu
nước sông không đủ lửa
cát sông không đủ khói
khói lửa vòng vèo
trước mặt biển trời qua biển trời chân sóng
biên niên lũy tre dựng làng trước làng rào tâm linh
qua bờ tre xanh là sông
trắng ngần
buồn
và đục
ôm linh khói rơm rạ
quẩn quanh


ĐẶNG KIM LIÊN


Tặng người yêu dấu!


Trong đôi mắt sâu thẳm của anh
Có còn non tơ mùa xuân em chọn.
Trong trái tim ngời sáng của anh
Có còn ngọn đèn đắm say rực lửa

Riêng giọt nắng chẳng bao giờ phai sắc
Rơi trong đôi mắt anh cái bóng hồn em


LÊ THỊ MÂY


Heo may ở Huế


Lăn tăn sóng đôi bông súng đỏ
Động tiếng người tổ yến bỏ hoang
Đáy hồ gợn đường bay của gió
Cấm thành đây tăm cá bóng chim
Tia nắng hoải tấc lòng với Huế
Làn nước xanh trãi bấy niềm tin

Heo may trở mặc chi tháng chạp
Vừng dương đem ủ xuống hồ sâu
Bông súng xé màn đêm ngơ ngác
                                                 1992


Nữ trang


Không một ai không ai từ chối
Món nữ trang nhẫn cưới người trao
Trong xinh đẹp đọng lời quyến rũ
Ngọc cầm tay run rẩy ngọt ngào

Niềm âu yếm mơ màng lựa chọn
Chọn nữ trang nào khó gì đâu
Ngỡ ngàng tiệm kim hoàn lộng lẫy
Và không ai từ chối nhiệm mầu

Riêng chỉ sợ không người đem tặng
Thì xuân không nhẫn cưới thề bồi
Người yêu hỡi đất che phủ mặt
Trong đất còn chỉ trái tim thôi

Không nữ trang riêng em ấp ủ
Trái tim người giữ nước mưa rơi
1992


TRƯƠNG QUÂN


Hai trang đời


Thọc tay vào túi áo
Rút lấy hai trang đời
Một trang tên ẨN NÁU
Luôn ngoảnh về xa xôi

Và trang đời còn lại
Có tên đẹp ƯỚC MƠ
Luôn khát khao tồn tại
Chỉ sống cho bây giờ

Hai trang đời nhỏ ấy
Cùng một mẹ sinh đôi
Thường vui đùa cãi lẫy
Trong vườn thơ của tôi


NGUYỄN THANH KIM


Cảm nhận

1.
Diều bướm treo bất động
Phòng lạnh xác vô hồn
Vi vút chiều gió lượn
Bướm hóa diều ngân buông.
2.
Chữ thảo - hoa tay - nền giấy mỏng
Ấp iu lưu đọng hồn người xưa
Đêm lặng rờ rỡ trăng nghiêng sáng
Cây pha màu khói, sóng cài thơ...



LÊ HUY HẠNH


Mẹ và người lính


người lính
chết
không nhắm mắt
khoảng trời xanh
lần cuối
anh nhìn

khoảng trời xa
lần cuối anh tìm
dáng mẹ
hoàng hôn lửa cháy

người lính
người con cuối cùng không trở lại
mẹ là trầm hương
thắp sáng mộ anh.


LƯU XÔNG PHA


Trái tim không nhắm mắt


Đặt lên nôi thời gian
Em ru tôi bằng hai vì sao gần nhất
Bằng tiếng gió luồn hang động âm u
Bên phải là ngày với chiếc đồng hồ
                            cheo leo vách núi
Bên trái ngọn đèn le lói vực đêm
Lời ru êm
Tôi ngủ
Tôi thức
Với một trái tim không bao giờ
                                         chợp mắt.


PHỔ ĐỒNG


Giọt sương


Trái đất - giọt sương vũ trụ
Lung linh hoa nở mặt trời
Tình yêu - giọt sương hạnh phúc
Đọng trên đau khổ con người


Sen


Trong đầm gì đẹp bằng sen...

Nước tỏa hồ quang hay da thơm
Búp trăng đang độ nhựa lên mềm
Chao ôi mịn mát màu mơn mẩy
Đây chốn "bùn đen" hay cảnh tiên?!


TRẦN QUỐC THỰC


Chiều


Chiều qua, em trao tôi nụ cười dưới gốc cây này
Chiều nay, một cô gái khác trao nụ cười đó cho một
                                                            chàng trai khác
Chiều qua, nhiều giọt mưa đậu xuống gốc cây này
Chiều nay, trời không mưa nữa, gốc cây cũng khác

Chiều qua, nhiều đôi lứa đi lại phía chúng ta, từ
                                                            lối nhỏ
Chiều nay, họ không thế nữa, họ khuất dần sau lối nhỏ
Chiều qua, những cô bé cất vó, những cậu bé câu
                        tôm mải mê xích lại phía chúng ta
Chiều nay, những cô bé, những cậu bé cứ lảng xa lảng xa

Chiều qua, có ngôi sao tị nạnh nhìn sang trái đất
Chiều nay, tôi đi tìm ngôi sao, ngôi sao không quay
                                                                     mặt ra.    


NGÀN THƯƠNG


Một mùa thu


Em nghiêng vào năm tháng
Nửa miệng cười hôm xưa
Một mùa thu rất ướt
Môi người tình trong mưa

Có niềm đau trăng khuyết
Treo mơ ước trên cành
Có người cầm ngọn bút
Gửi tình mình trong tranh

Tình yêu em - Trái cấm
Chín nỗi buồn trăm năm
Một mùa trăng thu cũ
Hắt bóng người xa xăm...

(125/07-99)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm