Thơ Sông Hương 06-2022

08:38 15/07/2022


Vĩnh Nguyên - Đào Duy Anh - Đông Hà - Nguyen Su Tu - Khét

Tác phẩm "Sương phơi chiều tượng đá" (Acrylic, 100cm x 100cm, 2020) của HS Đặng Mậu Tựu

VĨNH NGUYÊN

Hình như

Hình như tôi bay
 đậu xuống vầng trăng mảnh mai
Cánh tay khoanh đầu ngái ngủ
Ơn trời
Tôi hôn vầng trăng mồng bốn(*)

Em chẳng trốn mẹ
Em ngồi bình yên trong ngôi nhà bình yên
 sắp nhỏ rúc rích
Rồi bay đan làn mây xám…

Hình như  chớp giông đầu hạ
Trăng mồng bốn khuất dần đầu non
Mùa gặt
Tóc em thơm rạ rơm

Hình như tôi không bay
Vầng trăng không nhú đầu non
 em
Hình như…

------------------------------
(*) Ngạn ngữ: Trăng mồng bốn trốn mẹ đi chơi




ĐÀO DUY ANH  

Viết từ vô thức  

Sau những kìm nén ma lực khôn lường của bóng tối tâm thức giúp ta hiểu phần thất lạc ẩn kín trong mình bằng trải nghiệm yêu thương  

mùa đau dịu dàng che giấu nỗi buồn cho niềm đau lao theo ảo giác của triệu triệu neuron thần kinh dẫn mình vào giấc mỏi/ ta hiền như bồ câu đi nhặt thóc em săn bẫy gì những hạt lép vừa buông/ ta đã dâng niềm yêu thương cuồng nhiệt và vẻ đẹp mạnh mẽ tuyệt vời để biết chưa bao giờ mình dịu dàng đến thế / ta trần truồng linh hồn và thể xác không phải để chói lọi mà để phân trần như cát bụi bày tỏ mình một hoang mạc nguyên sơ/ ở đó ta yêu em trong lành và cũng đã sôi như viên thuốc sủi bọt bàn tay mẫn cảm cầm chiếc ly chứa bùa độc dược/ không biết sẽ có phải viết điếu văn/ trong vô thức sống cuộn lên bao phức cảm và sang chấn tinh thần bóng tối rung chuông ký ức/ những buồn thương và tiếc nuối sẽ không còn một sáng trong để trở lại cầu xin cứu vớt khi mọi giá trị xước vỡ/ ta nhìn hư không như một tang chứng không biện giải được linh hồn những vết roi quất xuống niềm tin/ thời gian tan không gian tan ký ức tan/ chúng ném ta vào tận cùng của hư huyễn ở đó thực thể điên loạn ngự trị bóng ta chèn bóng tối/ những lập lòe cái chớp mắt đậy lại như nắp quan tài/ cuộc đày ải trân ái nỗi buồn đã cấy qua mọi động thức trên văn bản lê thê cuộc người/ ai cho ta niềm vui và tuyệt vọng sao cái đầu cấu thành vô vàn điều không thể và những điều biết không thể lý giải/ sự tồn tại phi lý trong những khoảng âm u và ta sống trong sự phi lý ấy như đồng hành hỏi buồn không/ Thượng đế đã ban kiếp con người rồi ra tay thưởng phạt/ ta tội tình chăng sao Thượng đế không cảm ơn ta những ngày còn vất vưởng nên Người được nhẹ nợ đến vậy  

mất khả năng phán đoán và một nửa những gì ta viết là vô nghĩa nhưng ta nói nửa ấy ra để nửa kia có thể với tới người  



ĐÔNG 

Miền yêu thương

Con mắt bồ câu cây cầu giải yếm
Ai dắt đam  lội sóng đi tìm
Ta về trỉa hạt chân chim
Bỏ khăn bỏ áo đi tìm dửng dưng

Người đi  một muôn trùng
Sao ta đứng ngóng lưng chừng non mây
Bàn tay không đổi bàn tay
Bao lời trắng xóa đã đầy trong nhau

Con mắt bồ câu thương ngày nắng hạ
Ta theo người lạ nắng quái qua sông
Buồn tình thả hạt thong dong
Nở ra bờ bãi ngóng trông  cùng

Người đi rút ván đóng thuyền
Ta về gieo lại một miền yêu thương…




NGUYEN SU TU

Quy Nhơn

Đừng quay về nữa với Quy Nhơn
chúng mình xem nhau như chưa từng gặp
ngày thương mến đã qua
chẳng   bất ngờ trong cuộc đời toan tính
cứ xem bữa ấy mây u ám
 trời cứ thế
đổ mưa
 mình cứ thế lưu vong

Em từng gọi Quy Nhơn rồi ngủ thiếp
nhân gian  khắc vốn lâu rồi
đừng thức dậy những nỗi buồn mất trí
Quy Nhơn cần quên thôi

Trên chuyến tàu ì ạch
mình xuống ga nào cũng lẻ loi
 người chen nhau trên toa chật mùi  mục
bọn mình không đủ sức ngóp ngoi

Ngày mình cầm tay thật chặt
giờ nghe hơi thở cạn sum vầy
vong thân trần thế
ngày u ám
trắc ẩn lên mùa li tán Quy Nhơn

Kệ những oái ăm người mua bán
áo quan chằng chịt  mai sau
em cười nguệch ngoạc quên  nhói
ngón đau đời tất tả chỉ vào đâu
xem như trái đất
ngày tận thế
cho hình hài về tận hôn sâu...



KHÉT

Ngồi cùng ma núi

tôi thấy mình sũng ướt giữa ngọn đồi
khi trăng tháng ba về qua lối 
 loài chim kêu lên rất lạ
những hàng cây cụt đầu
cắm dài trên tuổi hai mươi

tôi nhận ra mình hoang vu
trong tay em sấp ngửa
lửa cháy dưới chân  nước dội trên đầu

tôi về ngồi cùng một con ma núi
mới hay cổ tích
chết yểu
trên tay người.



(TCSH400/06-2022)


 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • … giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…

  • Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu

  • Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh

  • TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.

  • Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường

  • Nguyễn Khắc Thạch - Hạ Nguyên - Lưu Ly - Đông Hà - Hà Huy Hoàng - Từ Nữ Triệu Vương - Lê Tuấn Lộc - Lê Anh Dũng - Hồ Ngọc Chương - Ngàn Thương - Đặng Kim Liên - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Duy Phi - Đỗ Văn Khoái - Nhất Lâm - Phan Văn Chương - Phạm Tấn Hầu - Hà Minh Đức - Lê Thị Mây - Nguyễn Ngọc Phú - Ngô Hoàng Giang - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thanh Mừng - Trần Cao Sơn - Hồng Thị Vinh - Mai Văn Hoan

  • Kiều Trung Phương - Tạ Văn Sỹ - Lê Tấn Quỳnh - Trần Tịnh Yên - Quang Huy - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Phan Tuấn Anh - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Quân - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Huy Tập - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Vĩnh Thái - Phan Trung Hiếu - Thanh Tú - Lâm Thị Mỹ Dạ - Văn Cầm Hải - Duy Từ - Lê Thái Sơn - Thuý Nga - Châu Nho

  • Đường Xuân Sử - Trần Kim Hồ - Anh Đào - Phạm Văn Thảo - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Huy Ngữ - Xuân Thiên - Nguyễn Tấn Thái

  • Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh

  • Tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặtánh đèn vụt tắtbỏ lại sau lưng trái đất hệt quả camtrôi giữa dòng sông vàng bất tận...

  • Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...

  • Những con sóng không nơi khởi đầu, không hồi kết thúcdồn đuổi nhau đầy ắp biển ngoài kiatự vỡ mình ra, tự thu về nguyên vẹnTa biết lắm biển ơi, người chẳng đau khổ bao giờ...

  • Vi Thuỳ Linh - Tôn Phong - Mai Văn Phấn - Nguyễn Sĩ Cứ - Phan Trung Thành - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Đông Nhật - Lê Hưng Tiến - Phạm Dạ Thủy - Vũ Thị Khương - Vương Sĩ Ca

  • Nguyễn Khoa Điềm - Khaly Chàm - Hoàng Vũ Thuật - Phùng Tấn Đông - Từ Dạ Thảo - Phạm Nguyên Tường - Nguyễn Thiền Nghi - Lê Tấn Quỳnh - Lam Hạnh  - Trương Nam Hương - Nguyễn  Trung  Bình  - Nguyễn Nhật Nam - Trịnh Bửu Hoài - Bùi Phan Thảo - Văn Công Hùng - Viêm Tịnh - Lê Ngã Lễ  - Nguyễn Hồng Hạnh

  • Công Nam - Đông Trình - Huỳnh Minh Tâm - Đào Duy Anh - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Đông Nhật

  • Viêm Tịnh - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Văn Công Hùng - Lê Tấn Quỳnh - Trần Anh - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Thị Huê - Đặng Hùng Thương - Đức Sơn - Trần Ninh Hồ

  • TRỊNH THỊ THANH TUYỀNLTS: Sinh 21-3-1984 tại Yên Định, Thanh HoáTốt nghiệp trường Cao đẳng Văn hoá Nghệ thuật Nha TrangHiện là giáo viên dạy Âm nhạc ở Trường THCS Nguyễn Trọng Kỷ, Cam Linh, Cam Ranh, Khánh Hoà.

  • LÊ VĨNH TÀISinh năm 1966Hội viên Hội Văn nghệ Đăk Lăk

  • Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Hưng Tiến

  • TRẦN KIM HOASinh năm: 1966 tại Hà TĩnhHiện sống và làm việc tại Hà NộiHội viên Hội Nhà văn Việt Nam