Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
VĨNH NGUYÊN
Khúc hát về cây cà gai
Tặng Nhị
Anh
Và em
Và “Cây cà gai dại đêm mưa”
Trở thành khúc hát
Buốt nhức sống lưng anh đến tận bây giờ
Hồi chiến tranh
Anh gặp em trên đồi sỏi tím
Ánh sáng nhập nhòa úp mở bốn bề bom
Chỗ ta ngồi, đâu hay, có cây cà gai
Mưa rây lất phất rồi nặng hạt
Phút đắm say làm sao còn biết
Lưng anh ngả lên cành cà gai…
Giờ em bên kia bờ đại dương thăm thẳm
Chính tay em gỡ chiếc gai - em còn nhớ?
Gai đã gỡ mà em xa anh
Cây cà gai dại đã đành
Sao ta nỡ vô tình?
Ôi, sống lưng anh đến giờ vẫn buốt
Nên khúc hát cây cà gai cũng để hát riêng anh!
HOÀNG VŨ THUẬT
Vô thức
Tôi có một ngày không để làm gì
ngày nằm ngoài lốc lịch
không thấy ngôi nhà tôi ở
cuốn sách cầm tay
một ngày không để làm gì
ra phố tuyệt nhiên chẳng gặp ai
thiếu những vuông cửa ngày ngày thường lui tới
những bảng hiệu mùi thơm quầy bánh sinh nhật
rừng áo trắng bím tóc ríu rít sân trường
một ngày bặt tiếng xe cộ tiếng chửi bới mặc cả
một ngày quán cà phê Nghệ Sĩ im phắc khúc hát Diễm xưa
chiếc ghế em ngồi mơ hồ lá rụng
không ai đọc bản tin cuối tuần
nghe diễn giải nơi quảng trường phòng họp
một ngày trống những đám mây mất hút cánh chim
mặt trời tan vào khoảng không vô cảm
dưới chân cũng có thể là đất cũng có thể là nước
xác máu vỡ tung cuối mùa hoa
không ngả bảy ngả ba ngăn dòng người lướt tới
thử đập tay lên trán
trán tôi bức tường tảng đá tấm gỗ mục
nó không là nó
hét thật to vô ích
âm thanh vừa bật ra khỏi miệng lưỡi đã bị nuốt chửng
tôi có một ngày không để làm gì.
KHALY CHÀM
Thành phố đánh thức chúng ta
câu thơ mùa đông
nghi ngại sự già nua trong mắt những ngón tay
tội nghiệp bước chân tôi thầm trì tụng niệm khúc buồn
dõi tìm linh hồn thánh hóa đường bay của bướm
em ngồi hát ru tôi bên niềm thống khổ
giai điệu ước mơ rực rỡ trên môi cười khát vọng
thời gian mãi vĩnh hằng
ý thức về những cái chết luôn trong veo
mưu toan chui vào não trạng tượng hình nỗi sợ hãi
khi lũ hình nhân khoác áo nhung đen
chúng điên rồ nói lời truy điệu ánh sáng
quá khứ màu tro ẩn dụ tái hiện trôi qua bầu trời
mùa đông đang khép lại cánh cửa bóng tối
chúng ta ngủ mê trên khuôn mặt ban mai
tiếng rú của gió lạnh òa vỡ theo âm vực cuối cùng
nào hay những nụ hoa nở ra nhiều sắc màu ký ức
khi hương thơm ngày mới thật lộng lẫy cho sự trở về
tràn đầy trong hơi thở của từng sợi tóc
thành phố đánh thức chúng ta
hãy khai sinh tên cho nhiệt lượng tình yêu
đã bùng lên ngọn lửa gọi mùa xanh cộng hưởng
HOÀNG THU PHỐ
Thì tự do, thì đôi cánh, thì mộng lành
“Nếu ngày mai bỗng dưng nằm chết”(*)
mùa thu thì chưa về
cái bậc thềm yên nâu mầu khói thuốc
ai đi chợ khuya
mảng tường thầm thì hát
một bài hát mình chưa bao giờ nghe
về gương mặt nỗi buồn
khi cúi xuống
ngày tháng đã hôn mê
nếu ngày mai bỗng dưng nằm chết
phố đang vào hè
một bình thường như bao bình thường khác
một chút ngựa xe
có ai bảo môi hôn như cỏ
ướt những lời thề
nếu ngày mai bỗng dưng nằm chết
-------------
(*) Thơ Hoàng Nguyễn Hải Lam
LƯU XÔNG PHA
Tiếng chim
Trước ngõ tôi thường hứng tiếng chim
Trời phất phơ vòm lá
Tiếng chim khác len qua rọ nan tre dưới hiên
Âm vực rộng dài vướng víu
Như não trạng bình lặng
Bị phân ly bởi dao chùm
Chim bên trong an phận
Gởi tiếng lòng thấu cao xanh
Chim bên ngoài lên giọng
Phủ nhận sự tồn tại nhỏ bé của không gian
Chỉ đồng cảm thời gian vô tận!
NGUYỄN MINH KHIÊM
Từng con chữ bật diêm
Cầm một nỗi buồn không mọc cỏ
Vãi tuổi mình gọi mưa
Ký ức phơi những ngày đại hạn
Mấy câu thơ vục sứt miệng gầu
Cứ gặt hái nỗi niềm không chín
Quanh giấc mơ rụng trắng tiếng cười
Vãi tia nắng gọi hồn kết trái
Sợi tóc vỡ ra lạo xạo những con đường
Lăn lóc những cái tên quăng ngoài bờ dậu
Đội đêm về gõ chiêng
Làm sao bắt được đám mây ngũ sắc
Từng con chữ bật diêm.
TRƯỜNG THẮNG
Lời hồi đáp
Gió biển vi vu
Từng đợt sóng bạc đầu
Nhấp nhô
Xát bờ cát trắng
Con dã tràng còng lưng tìm nơi an trú
Kiếp nạn sóng bờ
Mái tóc em lật tung theo chiều kích
Tà áo tung bay
Chao đảo giữa khoảng trời bát ngát bao la.
Tìm đến biển
Cảm nhận sóng vỗ bờ
Mơn man yêu thương
Nhưng chẳng bao giờ nhận lời hồi đáp.
Giật mình trống vắng bừng thức
Thân xác ám tượng rã rời quay về thực tại
Gặm nhấm chán chường
Lại phải đồng hành với đời miền quen
vắng anh…
(TCSH339/05-2017)
Như Quỳnh De Prelle - Hoàng Thúy - Phùng Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyên Tiêu - Nguyễn Bội Nhiên - Nguyễn Ngọc Hưng
Sinh năm 1981; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Ninh Thuận; Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam; Giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận; Đã xuất bản 4 tập thơ.
Nhà thơ Lê Hưng Tiến hiện làm đại diện của Sông Hương tại Ninh Thuận. Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh đến bạn đọc.
SH
Huỳnh Văn Dung - Nguyễn Tân Dân - Trần Đức Trí - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Văn Long - Hường Thanh - Đông Hà
Phạm Ánh - Nguyễn Văn Thanh - Trần Thị Tường Vy - Trần Nhuận Minh - Nguyễn Văn Quang - Phan Lệ Dung - Trần Tịnh Yên - Phan Hoàng
Fan Tuấn Anh - Trần Văn Liêm - Lê Tấn Quỳnh
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thống Nhất - Hoàng Thụy Anh - Triệu Nguyên Phong - Đặng Văn Sử - Ngô Minh - Nguyên Hào
Hoàng Ngọc Châu - Trần Ngọc Trác - Nguyên Phong - Nguyên Quân - Biển Bắc - Phạm Bá Thịnh - Từ Hoài Tấn
NGUYỄN MIÊN THẢO
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
LGT: Biển đang quặn mình trong nỗi đau mù tối, đầy phẫn mù và bi thiết. Lời nguyện cầu cho những sáng trong cháy rực đêm sao, trả lại màu xanh yên bình vốn dĩ muôn triệu năm. Chúng ta đang tự trôi dạt, "kéo theo những đàn cá lặng im" và nếu như biển mãi im lặng, màu bạc nhường chỗ cho tối tăm, tan tan bọt sóng. Những câu thơ của Như Quỳnh De Prelle đã dội vào tâm khảm chúng ta như thế, trong những ngày tháng 4 rực nóng.
Trường Giang gt.
Nguyễn Minh Khiêm - Trần Võ Thành Văn - Bùi Hoàng Vũ - Khaly Chàm - Nguyễn Hưng Hải
ĐỨC SƠN
VƯƠNG KIỀU
Với Vũ, thơ là một cuộc thăm dò, một cuộc thăm dò vào nội giới, vào những va chấn, những áp chế và con đường giải phóng những áp chế ở nội tại. Đọc thơ Vũ khiến chúng ta hoang mang trước thế giới đã trở nên bất ổn. Khát vọng về một thực tại hợp nhất đã tiêu tan, giờ đây, cái trình ra trong thi giới của Vũ là một thế giới bất định, mơ hồ và hoài nghi. Một thế giới không thỏa hiệp với những xúc cảm đèm đẹp mà ngược lại, đó là tiếng nói của sự gây hấn, ít nhất cũng là gây hấn với chính thi sỹ trong cơn siêu thực hoang lạnh của chữ.
S.H
LTS: Đã có đến 15 tập thơ BTT đến với bọn đọc theo phương châm các tác giả cùng với Hội Văn học Nghệ thuật hợp sức xuất bản. Chúng tôi xin giới thiệu 3 chùm thơ của 3 tác giả có tập thơ đầu tiên đến với bạn đọc: Anh Hải Kỳ, anh Vĩnh Nguyên và anh Nguyễn Loan.
Sông Hương
Phan Lệ Dung - Đoàn Trọng Hải - Nguyễn Thánh Ngã - Huỳnh Minh Tâm - Hoàng Vũ Thuật - Võ Ngột - Huỳnh Văn Dung - Tần Hoài Dạ Vũ - Trần Quốc Toàn
PHẠM KHANG
LGT: Một lần nữa, trái tim lương tri của nhân loại bị tổn thương. Sau vụ khủng bố kinh hoàng ở Paris năm ngoái, mới đây 34 người thiệt mạng và hơn 200 người bị thương, đến từ 40 quốc gia trong vụ nổ bom tại sân bay và bến tàu điện ngầm ở Brussels ngày 22/3. "Tinh thần Brussels" đồng loạt được thắp sáng khắp nơi trên địa cầu.
Sông Hương trân trọng giới thiệu bài thơ "Không khóc ở Brussels", tưởng niệm các nạn nhân trong vụ khủng bố vừa qua, của nhà thơ nữ Như Quỳnh de Prelle, hiện đang sinh sống và làm việc tại vương quốc Bỉ.
(L.V.T.G)
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
thơ
NGUYỄN NHÃ TIÊN