Lưu Thị Bạch Liễu - Nguyễn Thuấn - Ngô Thị Ý Nhi - Nguyễn Đạt - Nguyễn Thiền Nghi
Ảnh: internet
LƯU THỊ BẠCH LIỄU
Hoa bàng vuông
Lung linh
Mở những lồng đèn nhỏ
Trắng sáng
Dịu thơm
Những con sóng thèm mùi
hương
Xô về quanh đảo
Âm thầm
Hoa bàng vuông nở
Tinh khôi
Rực rỡ
Vọng gác đêm
Đẫm làn hương trinh nữ
NGUYỄN THUẤN
Đa làng
Chẳng rõ cây đa đầu làng có tự khi nào
Chỉ biết hồi nhỏ chúng tôi thường chui vào
bọng cây ẩn nấp
Giờ con tôi đã dựng vợ gả chồng
Người trở dạ đi trạm xá qua đây đã biết
Nơi chặng nghỉ cuối cùng đưa người về
với đất
Chim hẹn về mùa di trú bay đi
Thân cổ thụ còn những vết bom găm
Vảng vất đâu đây lời thề trai làng đi giữ
nước
Nơi trẻ già nhìn qua kẽ lá lưới lửa đạn
hoa giăng
Và cũng tại nơi đây bao mái tóc xanh chờ
chồng nên hóa bạc
Chờ người yêu vẹt mòn năm tháng
Chờ người về cây rủ sát bên đường tỏa
bóng
Gặp người xa xứ lâu ngày hỏi cây đa còn
hay mất
Làng hóa phố đất mỗi ngày mỗi chật
Cổ thụ lặng thầm tươi xanh ký ức.
NGÔ THỊ Ý NHI
Gặp mùa...
Có một người trở lại tìm em
Gặp mùa...
Huế rộn ràng sắc Huế
Trầm mặc trước dòng sông
Em lẫn khuất phương nào?
Trái mù u rụng xuống chiêm bao
Lăn vào vạt chiều hoang hoải nắng
Lúp xúp cỏ gà và muồng chuộng
Mái ngói âm dương trĩu bóng thời gian
Gặp mùa...
Dòng sông đưa đẩy
Thuyền rồng ngọt câu hò Huế
Quanh quẩn một vùng sông nước xanh trong
Mười hai nhịp cầu lung linh ánh đèn ngũ sắc
Đêm dẫn dụ một vầng trăng
Ngụ ngôn mùa hạ
Phế tích ngậm ngùi
Góc thành hoang dế trỗi khúc Nam ai
Đừng chạm vào quá khứ hỗn mang
Bóng tối hút sâu, vầng trăng ma mị
Đêm sẽ tự tàn đi
Huế muôn đời vẫn thế
Giọt nước giếng trong veo
Hương trà sen buổi sớm
Bịn rịn một chút đêm khi sắp bước vào ngày
NGUYỄN ĐẠT
Xuân mãi mãi cao nguyên
Xuân mãi mãi của đất trời
Đa Thọ tôi đã sống
Mùa ủ lâu trong lòng thung lũng
Rượu ngâm lâu chờ chạm môi
Bầy nụ dã quỳ
Ngậm đầy cơn bùng vỡ
Sớm muộn gì cũng sẽ
Phô bày trọn vẹn thơ ca
Xuân mãi mãi thức giấc rất sớm
Cùng chiếc áo choàng ai mở cửa ra
Núi đồi còn mơ ngủ chập choạng
Sương còn mờ mịt nhà ga
Xuân mãi mãi Xuân Trường
Hoa nở hơn bao giờ hết
Trong nghĩa trang Cầu Đất
Mộ chí thắm tên chị Thu Tường
Tôi giắt một bông hoa rất nhỏ
Rất nhỏ trái tim
Rất nhỏ bước chân ai rời xứ Huế
Về cùng điệu Blues cao nguyên
Huế về Đa Thọ về B’Lao
Chiều xuân sao đành vội tắt nắng
Lối xưa vườn ủ đậm màu
Rượu lên men từ một thuở xa nào.
B’Lao, IV/2014
NGUYỄN THIỀN NGHI
Sông quê
Sông gói hồn quê
Cùng vầng trăng vớt từ đáy giếng
Vào chiếc khăn mạ non
Làm hành lý tuổi
Để lại gạch ngói vỗ giấc mơ
Trên cánh chim quen về báo bão
Với nụ hôn đá sỏi
Chìm lắng tháng năm
Để lại bến đá chiều nắng quái
Người về gội bụi đường xa
Bóng đa già chao chát dáng
Giữa giấc mơ một thời trai trẻ
Để lại âu lo nắng hạn
Thuyền về vướng víu rong rêu
Để lại cuộc người xa ngái
Cơn mưa nào trút ngọn tình buồn
Vẫy tay vẫy cả đồng xanh
Sông đánh quên mình
Ra biển
Sông đánh rơi mình một dòng nước ngọt
Mặn chát lòng
Trắng ngàn sau
(SH303/05-14)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC