Ngô Xuân Hội - Nguyễn Đức Mậu - Nguyễn Thụy Kha - Dương Thành Vũ
Tranh của HS Tôn Thất Đào
NGÔ XUÂN HỘI
Với Huế
Anh tiếc mình không có ở đây
Một người yêu thuở còn bé dại
Để sau bao cách xa tìm lại
Bóng dáng em trong bóng dáng kinh thành
Năm bốn mùa, Huế bốn mùa xanh
Những khu vườn tiếng chim, ánh nắng
Anh đi giữa ồn ào, yên ắng
Cung điện, lăng vua, phố chợ, cửa nhà...
Hỡi người yêu anh chưa có bao giờ
Em ở đâu trong màu xanh giăng mắc?
Đường thì bằng, anh bước cao bước thấp
Chỉ sợ bất ngờ em đâu đó hiện lên
Nhớ người xa, nhớ người ở kề bên
Anh là thế hay Huế là như thế
Sau tất cả những đổi thay, hưng, phế
Anh lần đầu gặp Huế hôm nay
Và anh ngỡ mình từng có ở đây
Một người yêu thuở còn bé dại...
1989
NGUYỄN ĐỨC MẬU
Tiếng vọng
Nhớ anh Nguyễn Minh Châu
Tôi đến thăm khi anh đang hôn mê
Đôi mắt khép
toàn thân nhẹ bẫng
Anh : ngọn nến chập chờn leo lét
Tôi khép vội cửa phòng sợ ngọn gió ùa vô
Im lặng đến lạnh người. Im lặng
Bình huyết thanh nặng nề nhỏ giọt
Tưởng nghe rõ tiếng máu đi trên cơ thể cỗi cằn
Tiếng thoi thóp quả tim sau làn vải mỏng
Im lặng đến rợn người. Im lặng
Tưởng nghe rõ tiếng thời gian trên mái đầu bạc xoá của anh
Tiếng gào thét giữa hai bờ sống chết
Một Chiếc Thuyền Ngoài Xa... Biển xanh
Anh đã trải qua cái đói và chiến tranh
Nhưng căn bệnh hiểm nghèo
Như định mệnh con người không dễ vượt
Có một mũi tên đường bay vạch sẵn...
Kìa bàn tay cầm bút của anh
Như chiếc lá mềm buông xuôi bất lực
Ôi cuộc đời khắc nghiệt thế này chăng
Bàn tay buông xuôi. Trang viết nửa chừng
Anh đã từng phân thân với nhiều số phận
Nhưng số phận anh chỉ người vợ hiền hiểu được
Chị đang ngồi hóa tượng bên anh
Đôi hốc mắt chắt ra từng giọt đau buồn
Im lặng đến lạnh người. Im lặng
Tôi nhìn thật sâu vào khuôn mặt anh
Khuôn mặt
Như một cánh buồm hút vào vô tận
Chợt vang lên tiếng vọng âm thầm...
NGUYỄN THỤY KHA
Nhớ Bungacốp
Gió tuyết đến nhường kia
Mátcơva những năm 20 ngột ngạt
tôi thấy Bungacốp tay cầm mẩu bánh mỳ
còn tay kia là cây bút.
Bé xíu mẩu bánh mỳ cuối cùng
cầm hơi một nhân cách như ông
cây bút dù còn mực
cũng không viết tụng ca một chữ một dòng.
Thế kỷ này tưởng tượng nhiều công bằng
tự do lắm sao quá nhiều oan trái
công an đông thêm người ăn mày đông thêm
ngày qua ngày ít đi người tử tế
Thế kỷ này để được sống thực người
sao cay đắng quá
bao thằng gào lên đổi mới đổi mới
bắng cái giọng cũ mèm nghe đến mốc meo ra
Thế kỷ này một nhân cách như ông
cũng đủ làm con người không sợ nữa
dù nhiều nhà văn bây giờ mọc nanh cắn xé nhau như chó
dù chó còn thủy chung hơn “đồng chí” với nhau
Hôm nay “Trái tim chó” của ông đập giữa cuộc đời
tôi buồn nhớ và ứa nước mắt
thế kỷ này còn nhiều Saricốp (*)
còn bao nhiêu nhân cách như ông.
12-88
____________
(*) Saricốp : Nhân vật người chó của Bungacốp trong truyện “Trái tim chó”
DƯƠNG THÀNH VŨ
Về quê xưa
Về quê xưa
ta con chim sơn ca bàng hoàng đánh rơi tiếng hót
trên cánh đồng trơ gốc rạ tháng tư
đứa bé không biết tuổi thơ còng lưng nhặt từng hạt rơi hạt rụng
nhìn ta.
Đôi mắt ánh lên bao câu hỏi
Câu trả lời trả vốn nghĩ mà run.
Chú bói cá lặng im với thời gian
ta soi bóng mình trên con hói cũ
thấy gương mặt già
kỷ niệm chìm khuất đâu đó
không nhớ ra
Thưa người, trót lỡ lầm nhau
Chơi liều lĩnh dễ, xa nhau khó lòng
Thức với trăng sao
nghe con dế kêu góc vườn xa lắc
kinh ngạc mùi hương
ta dội gàu nước giếng tràn trề
thương câu ca dao héo hắt
Và đôi lúc ta lai rai ngẫm nghĩ
Ta với đời trơ trọi một lòng tin
Con bướm vàng mơ
vô hồn ép trong trang sách
ta kẻ mù lòa trao truyền sấm giảng
trái tim khô kiệt lời ca
đôi khi ta lừa dối chính ta.
Người rằng, từ thuở biết nhau
Tóc thề trót thả một màu trăm năm.
(SH36/03&04-89)
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy
Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).
Bóng xưa Đập cổ kính ra tìm thấy bóng Xếp tàn y lại để cầm hơi Tự Đức
TRẦN PHƯƠNG TRÀ Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên. đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941
Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên - Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh
Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm
Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.
NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).
…Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.
Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Tùng Bách - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Anh Dũng - Văn Công Hùng - Lê Thiếu Nhơn - Công Nam - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm - Ngô Minh - Trần Văn Khởi - Lê Ngã Lễ - Trương Đăng Dung - Đặng Kim Liên - Tạ Vũ - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hàn Chung